Vệ Ngữ Đồng đưa tay vuốt dọc vẹt con một cách nhẹ nhàng khiến Lãnh Bá Siêu vô cùng hài lòng. Tuy nhiên, một lúc sau, cô lại mạnh tay bóp chặt nó khiến gương mặt anh phút chốc tái xanh mà nhanh chóng gạt tay cô ra khỏi, trầm giọng trách móc:
- "Nhã Đan, em là đang muốn giết chết nó sao?"
Nghe anh nói, người dưới thân bỗng bật cười thật lớn, giọng điệu dần mất đi ý thức mà gỏn gọn đáp:
- "Nó vừa dài, vừa vướng víu như vậy chẳng phải mỗi khi đi sẽ bất tiện sao? Em nghĩ rằng anh nên cắt bỏ nó như vậy sẽ thuận tiện khi đi lại."
Lãnh Bá Siêu vẻ mặt tái nhợt mà bất giác đứng bật dậy. Không ngờ cô vợ nhỏ của mình trong lúc say rượu lại bá đạo đề nghị anh nên cắt bỏ thứ quan trọng nhất của mình. Nếu vậy...chẳng phải Lãnh gia sẽ không có người nối dõi sao?
Vệ Ngữ Đồng khó chịu, khẽ cúi mặt nhìn xuống chiếc váy ôm đang mặc trên người mà vòng tay ra sau định kéo khóa váy nhưng không tài nào kéo xuống được mà nhíu mày nhìn về phía người đàn ông đang đứng lặng, trầm giọng ra lệnh:
- "Bá Siêu, mau giúp em cởi chiếc váy này ra đi. Khó chịu muốn ch.ết."
- "Bà xã, em lại muốn làm gì?"
Lãnh Bá Siêu thở dài bất lực. Đôi tay chậm rãi kéo chiếc khóa váy giúp cô. Sau khi chiếc váy được nới lỏng, Vệ Ngữ Đồng mỉm cười hài lòng, sau đó vòng tay ra sau tháo luôn móc khóa áo ngực, cả chiếc quần con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854792/chuong-87.html