Vừa trở về nhà, Hàn Chấn Đông đã ngửi thấy mùi thơm của món ăn từ bên trong bếp. Lúc này, Quế Anh và dì Trương đang tập trung vào chuyện bếp núc. Ngay khi nghe tiếng chuông cửa, liền lập tức, cô gác lại mọi việc đang dang dở mà hớn hở chạy ra phía ngoài mở cổng, cất giọng chào đón:
- "Ông xã, anh về rồi."
Cạch...
Hàn Chấn Đông chậm rãi mở cửa xe bước xuống, trên tay anh cầm một hộp bánh nhỏ mà đưa về phía cô, giọng nuông chiều nói:
- "Vợ yêu, anh có mua bánh kem dâu mà em thích này."
Vừa nghe ba chữ "bánh kem dâu", hai mắt Quế Anh sáng bừng lên mà đưa tay nhận lấy, cô nở nụ cười thật tươi, nhìn anh đáp:
- "Trông ngon quá. Là cửa tiệm mà em thích nhất."
Cô định xoay người bước vào trong liền bên tai truyền đến giọng nói hờn dỗi của người đằng sau, Hàn Chấn Đông khẽ nhíu mày, chu môi nói:
- "Người ta cất công mua bánh về thế mà chẳng nhận được gì, kể cả câu nói cảm ơn."
Không ngờ con người sắp gần ba mươi tuổi như anh lại làm nũng trước cô vợ nhỏ chênh mình tận tám tuổi. Quế Anh nở nụ cười bất lực mà dõng dạc lên tiếng đáp:
- "Cảm ơn chồng yêu."
- "Vẫn chưa đủ."
Hàn Chấn Đông bĩu môi, sau đó cúi thấp người, còn không quên dùng tay chỉ chỉ vào một bên má của mình như thể muốn được cô thưởng cho một nụ hôn. Sớm nhận ra ngụ ý này của anh, liền lập tức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854785/chuong-91.html