Nhìn Vệ Ngữ Đồng không ngừng giơ tay với lấy khiến Lãnh Bá Siêu vô cùng thích thú mà bật cười thật lớn. Nụ cười quá đà của anh khiến người thấp hơn một cái đầu tức giận, cô mạnh tay hất nước bắn cả vào mặt khiến anh vì nóng mà buông lỏng chiếc áo choàng xuống nước.
Vệ Ngữ Đồng mỉm cười mà bơi lại gần. Ngay khi cô sắp thành công tóm được cái áo thì Lãnh Bá Siêu lại nhanh hơn một bước. Anh túm lấy chiếc áo choàng mà ném mạnh đến tận phía cửa, sau đó lao về phía người trước mặt mà ôm chặt lấy người cô, giọng đắc ý nói:
- "Bây giờ cô hết đường lên rồi, chịu thua đi."
Vệ Ngữ Đồng lúc này xoay người lại. Cả người cô áp lên khuôn ngực vạm vỡ của Lãnh Bá Siêu khiến anh tròn xoe mắt. Hai mảng da thịt lúc này chẳng còn thứ gì ngăn cản mà va chạm vào nhau đến mức khiến Lãnh Bá Siêu cảm nhận được sự mềm mại của làn da thiếu nữ. Nhịp tim trong lồng ngực anh bấy giờ đập mạnh, vành tai phút chốc đỏ ửng liền quay mặt sang hướng khác mà tránh né mĩ cảnh trước mắt.
Về phần Vệ Ngữ Đồng thì ngược lại. Cô lúc này chẳng còn quan tâm bản thân trần trụi trước mắt người đàn ông mà chỉ quan tâm đến kết quả thắng thua với anh, cứ thế lao người về phía người đối diện mà hất nước vào mặt anh.
- "Diệp Linh Lang, đủ rồi. Tôi không chơi nữa, cô mau chóng lên bờ đi."
- "Tôi không lên cho tới khi anh đầu hàng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854768/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.