Lãnh Bá Siêu vẻ mặt mệt mỏi cuối cùng cũng được trở về nhà. Vừa về đến nơi anh đã đi thẳng lên trên lầu. Ngay khi anh mở cửa bỗng giật mình vì Vệ Ngữ Đồng lao đến, giọng nói đầy năng lượng mà đưa chiếc hộp nhỏ về phía anh:
- "Tôi tặng anh đấy. Cái này do chính tay tôi làm cho nên không được đẹp lắm."
Nói rồi, cô đặt nó vào lòng bàn tay Lãnh Bá Siêu khiến anh có chút bất ngờ mà nhìn cô chằm chằm, thắc mắc hỏi:
- "Sao cô biết hôm nay là sinh nhật tôi?"
- "Hả???"
- "Ngay cả bạn bè thân thiết tôi cũng chưa nói cho họ biết, chỉ có mỗi người trong nhà biết thôi."
Phía bên ngoài, Lãnh phu nhân khẽ đưa tay che miệng cười thầm, một lúc sau lặng lẽ rời đi. Đột nhiên, Vệ Ngữ Đồng cảm thấy có chút ngượng ngùng vì nhận ra điều này. Bởi vì, món quà cô tặng cho anh thực ra là vì nó quá đỗi xấu xí nên gửi nhờ chỗ anh tạm, đâu ngờ tình hình lại đi theo hướng khác. Liền lập tức, cô đưa tay toan giành lại chiếc hộp, thế nhưng người trước mặt đã cho vào túi, anh nói:
- "Cảm ơn. Đây là món quà sinh nhật đầu tiên tôi nhận được ngày hôm nay."
- "Tôi nói trước là nó xấu lắm đấy."
- "Không sao. Chẳng phải tự tay cô làm à?"
Dứt lời, anh xoay người đi vào phòng tắm, khóe môi lúc này không giấu nổi niềm hạnh phúc mà nở nụ cười tươi. Bao nhiêu mệt mỏi trong người bỗng chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854744/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.