Một tiếng động vang lên, đột nhiên xuất hiện một con thỏ yêu ở trong ngõ nhỏ. Sau đấy nó nhảy tới trước mặt Bạch Diệc Trạch, cung kính chào hỏi: “Bạch đại nhân, xin hỏi ngài có chuyện gì cần phân phó?”
Nhìn thấy xuất hiện trước mặt là một con thỏ trắng, ánh mắt Bạch Tiểu Cửu sáng lên. Con thỏ này cũng phải có ít nhất là hai trăm năm tu vi, tuy có thể biến thành hình người nhưng thời gian không dài lắm, mà đây chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng là hương vị của nó rất được.
Thỏ yêu bị ánh mắt nhìn chằm chằm như lang như sói, khiến nó rùng cả mình. Bạch đại nhân nuôi dưỡng sủng vật từ lúc nào vậy, hình như đó là một con cẩu hồ ly thì phải? Rõ ràng chỉ là một con sủng vật bình thường, trên người không có hơi thở của yêu quái, nhưng mà không hiểu sao nó lại có cảm giác sợ hãi, mà kỳ lạ là cái hơi thở này nó còn cảm nhận được sự sợ hãi xuất phát từ bản năng của tiểu yêu khi gặp phải đại yêu quái.
Bạch Tiểu Cửu đã tu luyện ngàn năm, yêu khí ở trên người rất nhẹ, hiện giờ lại còn khế ước với dẫn linh sư, trên người lại được vòng khế ước ẩn dấu đi hoàn toàn hơi thở của yêu quái. Con thỏ nhỏ tu vi không cao, nên nó nghĩ Bạch Tiểu Cửu chỉ là một sủng vật bình thường cũng không có gì kì lạ.
Thỏ yêu theo bản năng đến gần Bạch Diệc Trạch, ý nghĩ tìm kiếm nơi che chở, chỉ cần cách xa con cẩu hồ ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-linh-su/1866803/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.