Từ lúc Sở Mặc xuất hiện tới giờ, đúng là cậu thật sự cũng chưa hề liếc mắt một cái, hoặc nếu vô ý đảo qua thì cậu cũng sẽ lập tức rời ánh mắt đi ngay.
Sở Mặc đã có bạn gái, cậu không muốn tiếp tục suy nghĩ tới Sở Mặc nữa. Bạch Diệc Trạch sợ nếu như còn nhìn Sở Mặc, cậu sẽ không thể kìm bản thân lại được nữa. Cho nên cậu mới đưa ra quyết tâm từ chức, không muốn để ý tới chuyện của Sở Mặc nữa, cậu muốn đem chuyện tình giữa cậu và Sở Mặc triệt để biến thành hai người xa lạ.
Vừa rồi chỉ là hơi liếc qua chỗ đó một chút, vậy mà cậu lại nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của Sở Mặc chứ không thể nhìn ra được mạnh mối gì. Dù trông như rất lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng Bạch Diệc Trạch lại phát hiện một chi tiết rất nhỏ, cậu thấy khóe miệng anh có ý cười mang theo chút suy ngẫm không rõ, ngoài ra cậu còn thấy anh ấy cứ nhìn chằm chằm cậu không thôi.
Ầm một tiếng, đầu óc của Bạch Diệc Trạch như muốn nổ tung. Cậu quá quen với ánh mắt này, vào thời gian trước kia, vào lúc mỗi lần đọc sách, rồi cậu bị thầy giáo gọi lên bục để giảng giải đề mục thì Sở Mặc ngồi ở dưới bàn thường dùng ánh mắt này nhìn cậu.
Bạch Diệc Trạch thấy lạnh cả người, rồi nhanh chóng lan ra toàn thân.
Trong đầu Bạch Diệc Trạch lúc này chỉ còn một ý nghĩ — Sở Mặc đã sớm nhận ra cậu rồi!
Bạch Diệc Trạch nhịn không được mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-linh-su/1866799/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.