Hôm nay là chủ nhật, nên từ sau khi kết thúc công việc dẫn linh sư đêm qua, Bạch Diệc Trạch vẫn ngủ tới tận chiều mới tỉnh dậy. Bận rộn suốt cả tuần, mới được nghỉ ngơi một ngày đầy đủ.
Khôi phục lại tình thần, Bạch Diệc Trạch ăn tạm chút gì đó rồi mới đi ra khỏi nhà. Ngồi trên xe bus công cộng, thoáng cái đã tới ngoại ô thành phố.
Bạch Diệc Trạch dự định bây giờ sẽ đi tới nghĩa địa ở ngoại ô thành phố Lâm Tuyền, tuy hôm nay là chủ nhật nhưng cũng không phải là ngày chuyên giành cho chuyện bái tế. Hơn nữa lại là lúc buổi chiều, quanh nghĩa trang công cộng hầu như không có bóng dáng một ai đi lễ bái cả. Cửa nghĩa trang luôn mở rộng, mộ bia tầng tầng lớp lớp được xếp thành từng hàng ngay ngắn, nhìn qua trông vô cùng lạnh lẽo và vắng vẻ.
Cả một khoảng khuôn viên rộng rãi này cũng chỉ có mỗi mình Bạch Diệc Trạch, mang theo đồ cúng lễ đi về phía trước dãy mộ bia.
Hướng bắc thuần âm, hướng nam thuần dương. Mỗi nghĩa trang tưởng niệm như thế này đều có âm khí rất nặng nề, mà hướng Bạch Diệc Trạch đi tới lại là góc có âm khí nặng nhất ở nơi này.
Âm khí nặng dễ dàng dẫn dụ các linh hồn tới, mà ở nơi nghĩa trang công cộng này chiếm đa số sẽ là loại linh hồn du đãng, hay nói đúng hơn thì chính là cô hồn dã quỷ. Bạch Diệc Trạch cả ngày đều trò chuyện với các linh hồn, cho nên cậu sẽ không có cảm giác sợ hãi, cộng thêm lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-linh-su/103004/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.