Hiếm khi được hưởng thụ sự yên tĩnh như thế này, nên Sở Mặc vừa ăn đồ ngon, vừa tinh tế đánh giá Bạch Diệc Trạch đang ngồi đối diện ở trước mặt mình. Mỗi lần ở công ty đều có rất nhiều người để ý, muốn nhìn kĩ Bạch Diệc Trạch một chút cũng không dễ dàng gì, nên nhân tiện lúc này chỉ có hai người bọn họ với nhau, Sở Mặc không chút cố kỵ nào mà ngắm nhìn Bạch Diệc Trạch một cách công khai chính trực.
Tiểu Trạch dường như gầy đi, cằm cũng nhọn đi rất nhiều. Anh thật không hiểu, trong suốt từng đấy năm qua, cậu làm cách nào mà có thể tự chăm sóc bản thân mình được nữa.
Cuối cùng có thể ở trong khoảng cách gần mà quan sát Tiểu Trạch, Sở Mặc tỉ mỉ chăm chú nhìn rất cẩn thận. Trong trí nhớ của anh, cậu vẫn luôn là một đứa nhóc, bọn họ cùng nhau trải qua kỳ thi cấp ba, rồi lại cùng nhau thi vào trường cao đẳng trước lúc nghỉ hè. Sau đó thừa dịp ngày nghỉ, anh mới chăm sóc cho Tiểu Trạch gầy gò béo lên được một chút, nhưng hiện tại thì anh thấy … rõ ràng Tiểu Trạch bây giờ so với cái hồi gầy gò của thời gian trước kia còn gầy hơn ạ.
Bạch Diệc Trạch chuyên tâm nhìn đồ ăn ở trong đĩa của mình, Sở Mặc thấy thế liền dời mắt xuống bên dưới, theo động tác của Bạch Diệc Trạch mà cổ áo cũng mở rộng ra một chút, xương quai xanh tinh xảo thấp thoáng để lộ ra, làm cho ánh mắt của Sở Mặc luôn nghiêm túc cũng phải bồi hồi dừng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-linh-su/103001/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.