Bạch Diệc Trạch cũng không đem chuyện về tiểu quỷ ham chơi kia để ở trong lòng, nên cả buổi chiều vẫn vô cùng chuyên tâm công tác, cũng vì thế mà khoảng thời gian giải quyết công việc trôi qua rất nhanh. Đợi tới khi xong xuôi mọi chuyện, Bạch Diệc Trạch mới phát hiện cũng vừa vặn tới giờ tan tầm.
Duỗi cái lưng mỏi nhừ, hoạt động bả vai cứng nhắc một chút, sau đó mới đứng lên thu thập mọi thứ chuẩn bị ra về. Nhưng khi liếc mắt nhìn thoáng qua thấy Tôn Uy đang ngồi làm việc ở bàn đối diện, thì cậu lại có suy nghĩ muốn đợi Tôn Uy cùng về.
Mà vào lúc này, Tôn Uy vẫn đang vùi đầu vất vả làm việc, một bên chỉnh sửa tài liệu trong tay, một bên thì đối chiếu với số liệu trên máy tính, thỉnh thoảng còn liếc mắt để ý tới thời gian, tay chân luống cuống vô cùng lo lắng.
Bạch Diệc Trạch chần chờ một lúc, cũng dừng lại động tác thu dọn mà đi về phía bàn làm việc của Tôn Uy. Gõ tay lên mặt bàn làm việc, cầm lên một chồng tư liệu nói: “Còn lại cứ để cho tôi, tôi giúp anh làm, bây giờ anh về chuẩn bị cơm tối đi”
Nhìn dáng vẻ của Tôn Uy, tuy người ở đây nhưng tâm đã sớm bay đi chỗ khác từ lâu rồi. Bạch Diệc Trạch cũng không muốn cùng anh dong dài, quyết định để cho Tôn Uy đi về trước, còn bản thân thì ở lại giúp anh làm nốt công việc.
Tôn Uy sững sờ nhìn Bạch Diệc Trạch, nhưng vẫn không tự giác mà liếc mắt nhìn vào đồng hồ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-linh-su/102999/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.