Sau khi dùng xong bữa tối, Đại Trưởng công chúa giữ Công tử lại, gọi vào trong phòng nói chuyện.
Bà không nhắc đến Cảnh Tị mà lại hỏi một chuyện khác – “Nghe nói, hôm nay con đã gặp Nam Dương công chúa?”
Nếu đã đều là chuyện xảy ra ở trên đường thì tất nhiên là không gạt được bà. Công tử gật đầu – “Vâng.”
“Con đưa công chúa cùng du ngoạn chùa Vân Tê ư?”
“Đúng vậy.” – Công tử vội vàng giải thích – “Nhưng không chỉ có Nam Dương công chúa mà còn có cả Ninh Thọ huyện chúa nữa. Hôm nay công chúa đi theo huyện chúa cải trang xuất cung, đến bến Lạc Thủy cầu phúc cho Thánh thượng, lúc trở về gặp phải thiết cấm của Cảnh Tị, con vừa khéo đi ngang qua cho nên mới vô tình gặp gỡ.”
Đại Trưởng công chúa cười một tiếng, nói – “Con cuống lên làm gì, mẫu thân đâu phải là người hà khắc cổ hủ. Con trai ta chung quy cũng trưởng thành rồi, chuyện hôm nay làm tốt lắm.” – Bà nhìn công tử, thở dài – “Tiếc là Thánh thượng ngã bệnh, cũng chẳng biết lúc nào mới tỉnh lại. Mẫu thân từng muốn xin Thánh thượng gả Nam Dương công chúa cho con nhưng hiện giờ chỉ e là chuyện xa vời mà thôi.”
Tôi đứng bên cạnh nghe được những lời ấy, trong lòng khẽ động thầm nghĩ, tới rồi.
Công tử hơi sững sờ, nói – “Mẫu thân, con chưa từng nghĩ đến việc ấy.”
“Vậy thì sao? Sớm muộn gì con cũng phải tính thôi.” – Đại trưởng công chúa nói – “Nữ tử trong thiên hạ này, ngoại trừ công chúa thì còn ai xứng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-lang/2882298/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.