Tôi không nhịn được bật cười.
“Chẳng lẽ điện hạ đang giễu cợt nô tỳ?” – Tôi nói – “Nô tỳ chưa từng đến núi Hội Kê, mà theo như lời điện hạ vừa nói, lúc điện hạ gặp vị tiên sinh kia chính là vào bảy năm trước. Điện hạ quả thực khẳng định được tiểu đồng kia có diện mạo giống nô tỳ ư?”
Lúc tôi nói những lời này, giọng điệu cực kỳ đường hoàng chính chính.
Bởi vì mỗi lần tổ phụ dùng danh hiệu Toàn Cơ tiên sinh để xuất hiện trước mặt chúng nhân đều tự cải trang thành dáng vẻ khác. Ông để tóc trắng râu dài, vận áo lông hạc trắng, phong thái tựa như tiên nhân. Còn tôi cũng bị ông bắt cải trang thành tiên đồng, mặt thoa phấn, vẽ môi đỏ mày ngài, diện mạo đó, tôi dám cam đoan ngay cả chính tôi cũng không nhận ra được.
Thần sắc Tần vương không đổi, nói – “Vốn dĩ ta cũng không dám chắc nhưng viên ngọc châu ở trên cổ ngươi thì lại giống hệt như tiểu đồng kia.”
Tôi ngẩn người, theo bản năng đưa tay lên sờ cổ nhưng vừa chạm phải ánh mắt của Tần vương lại gượng gạo dừng lại.
Ngừng một lúc, cả bốn phía an tĩnh đến mức đáng sợ, giường như gió cũng đang giằng co.
Tôi đè nén sự sôi trào trong lòng, nói – “Không ngờ điện hạ lại hiểu biết nhiều như vậy, nô tỳ thực sợ hãi. Song tất cả những điều điện hạ vừa nói chẳng qua chỉ là trùng hợp. Nô tỳ quả thực xuất thân từ Vân thị, nhưng vị Toàn Cơ tiên sinh mà điện hạ nhắc đến thì nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-lang/2882273/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.