Công tử chung quy không thể đi chu du thiên hạ.
Trong số con cái, người mà Đại trưởng công chúa thương yêu nhất chính là Công tử, chỉ hận không thể buộc ở bên người vì vậy cho nên tuyệt đối không thể đồng ý cho hắn lang bạt ở bên ngoài.
Công tử tức giận ầm ĩ mất hai hôm, cuối cùng cũng chẳng giải quyết được gì.
“Huynh gặp Tạ Tuấn rồi sao?” – Trong Quốc tử học, Hoàn Tương hỏi hắn.
Quốc tử học nằm trong Thái học viện, là nơi Cao tổ hoàng đế của bản triều xây dựng nên chuyên dành để dạy dỗ hậu duệ quý tộc. Con cái quan lại từ ngũ phẩm trở lên đều có thể đưa vào học tập trong Quốc tử học. Công tử bắt đầu từ năm 14 tuổi đã là học trò của Quốc tử học, hầu như mỗi ngày đều phải đến đây đọc sách.
Công tử đang viết chữ, vẻ mặt lãnh đạm nói – “Ừm!”
“Thế nào?” – Hoàn Tương hỏi.
“Rất tốt!” – Công tử nói.
Hoàn Tương ý tứ sâu xa nói – “Nghe nói huynh lại nhắc đến chuyện viễn du với bá phụ, bá mẫu hả?”
Công tử nhìn hắn – “Làm sao đệ biết?”
Hoàn Tương đắc ý nói – “Trong thành Lạc Dương này có chuyện gì mà ta không biết chứ.” – Dứt lời lại chuyển sang tôi – “Nghê Sinh, bánh ngọt nhà Tân An hầu ngươi ăn chưa?”
Tôi nói – “Bánh ngọt kia quý giá như vậy không phải là thứ mà một nô tỳ như ta được phép ăn.”
Hoàn Tương à một tiếng nói – “Vậy lần sau ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-lang/2882243/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.