Lôi Trấn Phong nhờ vào trận pháp của Hắc Dung che giấu hình dáng của mình. Thân thể của Tiêu Ngọc Lâm hiện giờ đã hoàn toàn ”trao tặng” cho lão Ngưu đang loay hoay trong Phượng Hoàng Thành cày bừa sới đất. Lão vào trong vườn linh thảo thì như cá gặp nước bắt tay vào công việc ngay. Vì là trâu nên rất thích đồng ruộng. Tính tình của lão rất hiền hòa nên ai cũng mến. Chỉ có điều lão hay thích hát. Thích đàn. Không biết lão xin, mua hay trấn được của Hắc Long Giáp một bộ đàn nhị, đàn cò rất đẹp. Thỉnh thoảng đem ra ngẩy. Với cái ngón tay to như trâu của lão cầm cung nhĩ kéo mãi mà cũng chả ra hồn. Còn lão không hiểu nghe kiểu gì lại như rất thích. Cho nên mỗi khi lão đàn hát thì mọi người đều tránh xa lão. Cái câu ca dao đàn gẩy tai trâu cũng từ đó mà mọi người chỉ lão thuộc dạng ”điếc âm nhạc nặng”. Còn lão lại tưởng mọi người khen tặng nên ra sức tập luyện ngày đêm mỗi khi rảnh sau những ca cày bừa.
Trong Phượng Hoành Thành ngoài Phượng nhi và lão Ngưu ra còn có Nạp Lan Ngọc Hân trong thân hình của một nô lệ. Bà không bao giờ lộ diện ra ngoài. Đội ma thú quân đoàn rồng bay dưới sự thống lĩnh của Đại Mao. Đội cự long sau khi hấp thu được linh khí của Phượng Hoàng Thành thì đã thức tỉnh, phá trứng trưởng thành. Tuy còn trẻ nhưng con nào con nấy đều có thần lực trời sinh. Cảnh giới mới sinh ra đã bước vào thần cảnh. Thần thú như chúng đã tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-khi-than-ton/12860/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.