Chương trước
Chương sau
Lời của tác giả: Hi các bạn. Hy vọng mọi người thích truyệnĐan Khí Thần Tôn. Tác giả sẽ cố ra 5 chap / tuần. Cuối tuần phải nghỉ ngơi dànhthời gian cho gia đình :D. Thứ hai hàng tuần có thể sẽ ra 2 cháp 1 ngày nếu cuốituần mình có thời gian rảnh. Thanks các bạn đã ủng hộ truyện của mình.


Chạy vào phòng đóng cưachặt Trấn Phong nóng lòng ngồi xuống tĩnh tâm. Mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, đưatinh thần lực nội thị vào đan điền, cảm nhận các tĩnh mạch, tâm mạch sau đó đưalên tim tìm đường vào não. Cũng như các lần khác, rất nhanh Phong được một sứchút linh hồn thu vào trong thế giới thức hải của chính mình. Hắn âm trầm bước tớiphía của Khí Tổ. Lay vài lần vẫn không thấy động tĩnh liền quán chú tinh thần lựcdò sét linh hồn thể của Khí Tổ. Ngạc nhiên thay khi bóng hình người ngủ do sựlay động của tinh thần lực bị vỡ vụn rồi tiêu thất trong không trung. TrấnPhong đổ mồ hôi hột hãi hùng. Đây chỉ là cái xác hồn chống rỗng. Hắn chạy sangnơi Đan Tổ đang nằm quán chú tinh thần lực vào. Vẫn như Khí Tổ, do sự lay độngcủa tinh thần lực bị vỡ vụn rồi tiêu thất trong không trung. Trấn Phong ngồi bệtxuống tĩnh tâm suy nghĩ. Họ đã đi đâu. Với đẳng cấp của họ không thể tiêu thấtđược. Hắn không tin. Nhất định hai lão gia hỏa này đã sớm tỉnh lại. Không biếtđang trốn tránh ở đâu đây. Thế giới trống không. Mảnh đất giờ đã rộng thênhthang như một thành thị. Trần cũng cao hơn rất nhiều so với lúc trước. Hắn đã mắckẹt ở cảnh giới này cả tháng nay. Đan điền cũng không thể mở rộng thêm được nữa.Chả nhẽ phải hàn gắn các vết rách rồi sao? Nhưng làm thế rồi sẽ khó có thể pháhủy. Một khi hàn gắn đan điền lại linh khí sẽ hội tụ lại đan điền và khó có thểmở rộng thêm. Cách tu luyện nghịch thiên như vậy hắn không muốn bỏ. Nếu không hỏihai vị sư phụ hắn thật không biết bước kế tiếp phải làm sao? Trấn Phong rúttinh thần lực ra khỏi thức hải. Ngồi trong căn phòng suy nghĩ bước kế tiếp phảilàm sao.
Từ lúc xuyên việt đến thếgiới này Trấn Phong rất cô đơn. Hắn nhớ vợ, nhớ con, nhớ cảnh gia đình êm ấm.Nhớ những tiếng o e của thằng cu chưa tròn một tuổi luôn hay nhõng nhẽo đòi bế,đòi bố hát cho nghe, đòi mẹ cho bú. Chỉ có hai lão quái vật này mới đem lại chohắn cảm giác hắn thật sự là Lê Trấn Phong của kiếp trước. Mặc dù hắn đang ởtrong cơ thể của người khác, nhưng hắn vẫn chưa thay đổi. Hắn vẫn là hắn. TrấnPhong nhìn góc phòng lạnh lẽo. Các màu sắc ba động của linh khí như tan như ẩnhội tụ sung quanh hắn. Quan sát kỹ hắn mới thấy các linh khí dần dần hội tụ rồibị chiếc nhẫn màu đen ở ngón áp út tay phải của hắn đang hấp thu những linh khínày một cách kỳ dị. Chiếc nhẫn này đã theo hắn từ lúc xuyên việt. Nó là kỷ niệmduy nhất và cũng là bằng chứng cho hắn biết hắn đến từ nơi khác. Hắn đã thử nhiềulần quán chú tinh thần lực vào chiếc nhẫn nhưng nó chả có gì đặc biệt. Hắnkhông cảm ngộ được linh khí ba động trong chiếc nhẫn như các loại không gian giớichỉ khác. Nhìn linh khí ba động từ từ được hấp thu vào trong giới chỉ TrấnPhong dùng tinh thần lực quán chú vào dò sét. Một hấp lực hút hắn bay vào chỉ đểlại căn phòng trống vắng. Chiếc giới chỉ rơi trên giường của Trấn Phong lóe lênnhững màu sắc của cầu vòng sau đó ảm đạm mất đi tia sáng.
Trấn Phong đứng giữa mộtmảnh thiên địa rộng lớn. Bầu trời không cao lắm, chỉ tầm 100 thước (40m). Gần đếnnỗi hắn có thể nhảy lên là chặm vào bầu trời. Xa xa hai lầu các cao hơn 50 thướcđứng song song sừng sững chiếm nửa bầu trời trong phiến thiên địa này. TrấnPhong tung cước bộ chạy đến. Rất nhanh hắn đã đến nơi. Nghe thấy tiếng người hắnđẩy cửa của lầu các màu đen bước vào. Tiếng cãi cọ. Là hai vị sư phụ.
- Ta dạy hắn trước
- Cái tên mặt đen nàyngươi có tư cách gì dạy hắn trước chứ. Quyền pháp của ngươi hắn còn chưa lĩnhngộ xong. Cái thứ thầy không ra thầy như ngươi mà cũng sứng có được một đồ đệxuất sắc vậy sao.
- Dâm tổ ngươi dạy côngphu đơn giản nên hắn có thể lĩnh ngộ nhanh. Công phu của ta cao thâm hơn dĩnhiên cần nhiều thời gian hơn để lĩnh ngộ.
Nhìn thấy hai vị sư phụbình an vô sự Trấn Phong khẽ mỉm cười. Thì ra là chơi mình thật. Họ vẫn ở trạngthái linh hồn thể nhưng Trấn Phong đã có thể nhìn thấy hình thái của họ. Đan Tổkhí chất bất phàm như một vị nữ nhân trung niên có khí chất như thiên tiên. Mắtngài, môi đỏ da trắng. Người cao mỏng vẫn thánh thoát ra sự tươi trẻ và sức sốngmãnh liệt của tuổi trẻ. Nhưng khí chất của bà cho Trấn Phong có cảm giác củangười mẹ hiền. Khí Tổ thì ngược lại. Bụng phệ mông to vai rộng các cơ bắp lựclưỡng. Cơ bắp phối hợp với cái bụng phệ của ông thật có điều gì đó rất so le.Giống như anh băm thịt hơn chứ không thoát ra vẻ tiên ông đạo cốt của một luyệnkhí đại tông sư. Trấn Phong bước đến khẽ cung kính:
- Phong nhi bái kiến nhịvị sư phụ.
Quay lại nhìn Trấn Phongmỉm cười. Hai vị Khí Tổ, Đan Tổ khẽ gật đầu. Đan Tổ ôn hòa nhìn Trấn Phong rấtthuật mắt:
- Tên tiểu tử ngươi gặpbình cảnh nên giờ mới đến gặp chúng ta sao?
- Sự phụ oan ức cho đệ tử.Phong nhi sợ hai vị mãi chưa tỉnh lại, ngày nào cũng nhai Tinh Thần Thảo thật sựrất đau đớn. Mà sao hai vị tỉnh lại không cho con hay?
- Hề hề tiểu đồ nhi. Thậtra sư phụ rất nhớ ngươi, nhưng cái mụ dâm tổ này muốn ma luyện ngươi thêm nênkhông cho ta ra gặp ngươi thôi à.
- Ê ê ê tên mặt đen. Làông đề nghị trước cái gì mà kiếm tốt thì phải mài. Không cho hắn chút đau khổ hắnsẽ vênh vênh tự đắc. Phong nhi, nói trước đâu có vui. Nhiều quá trình phải quasự tìm tòi vã lĩnh ngộ. Nói trước cho ngươi, ngươi sẽ biết mà không hiểu, rõ màkhông thông. Vậy thật sự là tổn mất khổ tâm của hai chúng ta à.
Nghe đến đây thì Phongthật sự bực gần chết. Rõ ràng câu của mình lại bị trả lại. Hai lão gia hỏa nàyrõ ràng đang chơi mình.
- Xin hai vị sư phụ xin khódễ đồ nhi nữa. Đồ nhi thật sự có rất nhiều thắc mắc. Hai vị sư phụ có thể giảithích được không?
Trầm ngâm một lúc Khí tổthở dài:
- Tiểu tử. Không phải sưphụ muốn dấu ngươi nhưng với cảnh giới của ngươi biết cũng chả để làm gì. Ngươicứ cố gắng tu luyện cho tốt. Sau này đạt được đến cảnh giới cao hơn chúng ta sẽkể hết cho ngươi.
- Phải rồi tiểu Phong.Nghe lời sư phụ. Đừng hỏi nhiều hở!
- Sư phụ, con cái gìcũng không biết, cái gì cũng không hiểu, có hai từ điển sống ở đây lại không đượcgiải đáp. Con thật sự rất bị ủy khuất à. Hay là để con đi hỏi lung tung. Nhỡ lộra con là người xuyên việt sẽ bị đem ra mổ sẻ à.
- Được được được. Vậy đồnhi cứ hỏi. Nếu có thể không ảnh hưởng đến tương lai của ngươi sau này thì chúngta sẽ nói. Nhưng nếu chúng ta thấy việc có thể ảnh hưởng đến ngươi thì ngươi phảingoan ngoãn nghe lời sư phụ.
- Sư phụ. Ta thật sự thắcmắc tại sao chữ viết ở đây rất giống với các chữ cổ trên các trống đồng. Hìnhnhư giống như chữ khoa đẩu đã bị thất truyền của Việt Nam.
- Ha ha ha... tiểu Phongtử, ngươi hỏi đúng thầy rồi. Nói đến chữ cổ đó thì phải hỏi mụ dâm bà bà này.
- Cái tên mặt đen trờiđánh này. Còn nói ta là dâm phụ ta một chưởng đánh chết ngươi. Tiểu Phong. Chuyệnnày phải nhắc đến lịch sử của Thiên Linh giới. Trên thế giới này từ rất lâu đãtồn tại một chủng tộc hùng mạnh. Họ tự sưng là hậu duệ của thần, Thần Duệ chi tộc.Còn chúng ta thì gọi họ là Cổ Ma tộc. Họ là một trong những tộc dân cổ xưa nhấttừ Hồng Hoang. Hai chúng ta là người từ thời kỳ đó. Cổ Ma tộc muốn nhất thốngthiên hạ nên đã triển khai đàn áp và nô lệ các chủng tộc khác. Họ tự sưng làcon cháu của thần, vua của họ là con của thần. Các tướng của họ là tướng thầnđược phái đến để giúp vua của họ cai trị phiến thiên địa này. Các chủng tộckhông thần phục họ đều bị từ từ gặp đại nạn diệt tộc. Nhưng khi tấn công đếnLôi Linh đại lục họ gặp sự phản kháng mãnh liệt của một chủng tộc hùng mạnhcũng không kém. Đó là liên minh Bách Tộc. Trong bách tộc có một bộ tộc tuy ítngười nhưng họ có được luyện khí thuật nghịch thiên tạo ra các loại trống cổ.Đánh một tiếng người ngã thân vong. Thiên binh vạn mã khó cản. Tên mặt đen nàylà người của bộ tộc đó. Họ tự sưng là Lạc tộc. Còn ta thuộc tộc chủng chuyênnghiên cứu về đan dược gọi là Hồng tộc. Sau khi đánh đuổi Cổ Ma Tộc đến ĐấuLinh Đại lục thì sinh ra sự giằng co. Lầu ngày trở lên hòa hoãn. Bước chân củaCổ Ma Tộc bị dừng lại tại Đấu Linh Đại lục. Họ có ngôn ngữ riêng nên ít nhiềugì người của Thiên Linh Thế giới này đều bị văn hóa và ngôn ngữ của họ ảnh hưởng.
- Thời gian trôi qua, CổMa Tộc vẫn mang ý niệm nhất thống Thiên Linh Thế giới. Sau bao lần chiến tranhhọ bị đẩy lùi về mảnh đất gốc của họ. Nhưng Đấu Linh đại lục vì chiến sự đó màcường giả vẫn lạc, linh khí bị loãng đi rất nhiều. Ngươi có biết vì sao Thôn KiếmLâm có nhiều Tinh Thần Thảo hay không?
- Chả liên quan đến chiếnsự năm đó.
- Phải. Chiến sự năm đócường giả vẫn lạc quá nhiều. Những linh hồn đó ngã xuống, thân xác của họ theothời gian hủ hóa trở thành phân bón cho khu đất này, tạo thành Thôn Kiếm Lâm.Những linh hồn đó trở thành phân bón cho Tinh Thần Thảo. Chiến sự khủng khiếpđó phá nát một nửa Thiên Linh Thế giới. Chiến trường cuối cùng xé rách thiên địanên mới tạo ra Hỏa Linh Hải. Bên kia của Hỏa Linh Hải là mảnh đất cuối cùng củaCổ Ma Tộc. Họ luôn luôn muốn thống nhất Thiên Linh giới, trở lại trốn thiên địanày để đô hộ các chủng tộc khác. Thủ lĩnh của bọn họ vẫn lạc, nhưng với sự hùngmạnh của kẻ đó hắn đã ký gửi linh hồn của hắn chạy đến các mảnh hỗn độn khác chờngày phục hồi. Một số cường giả của hai bộ Tộc Lạc Hồng cũng bị ngã xuống. Tuynhiên chấp niệm bảo vệ thế giới của họ mạnh mẽ có thể kháng ngạnh và tiếp tụctruy sát tên thủ lĩnh cổ tộc kia. Lúc đó ta cũng bị thương. Mất đi thân xácnhưng vì muốn báo thù cho gia tộc nên đã truy sát hắn và lưu lạc đến địa cầu.Ta tình cờ gặp được đôi nam nữ chuyển kiếp của bộ Tộc Lạc Hồng. Nam tên LạcLong, nữ tên Âu cơ. Ta dùng ngôn ngữ và chữ viết của thế giới này truyền cho họ.Ta chỉ muốn để họ nhớ lại họ là ai của kiếp trước. Nhưng linh hồn của họ trongtrận chiến đã thụ thương không nhỏ. Họ đã không thể nhớ lại gì.
- Không phải chữ Khoa Đẩugiống chữ của thế giới này, mà là ngược lại. Bất quá linh hồn của các cường giảCổ Ma Tộc rất cố chấp, họ luôn cho rằng họ mới là chủng tộc sứng đáng để sưngbá. Chấp niệm đó được chuyển kiếp và kế thừa trong văn hóa của người Trung Hoa.Còn con cháu của hai chủng tộc Lạc Hồng kia vẫn luôn kế thừa tâm niệm của tổtiên họ, vẫn luôn bằng mọi cách ngăn chặn được sự tấn công mãnh liệt và đồnghóa của chủng tộc Cổ Ma.
- Sư phụ nói người biếtThủy Tổ của con? Lạc Long Quân và Âu cơ, sự tích bọc chứng nở trăm con?
- Cái gì mà bọc chứng nởtrăm con chứ. Nhắc đến tiểu tử Lạc Long kia thật sự rất hoa tâm. Gặp một ngườilà thương một người. Đàn ông kiểu đó thật làm tức chết lão nương.
- Ha ha ha... dâm bà bàngươi không được hắn thưởng thức giờ tức tối sao?
- Cái tên mặt đen ngươibiết cái gì! Ta là trưởng bối của hắn. Ngươi ăn nói bậy bạ có tin ta cho ngươibiết hoa hồng tại sao nở hay không? Nhưng mà nói lại thật sự làm gì mà có cái bọctrăm trứng nào chứ. Tên Lạc Long kia tiêu sái anh dũng, người gặp người thích.Hắn gặp một đóa hoa thì yêu một đóa. Thời buổi đó tất cả con cái đều quy chongười vợ cả nuôi nên tất cả mới gọi Âu Cơ là mẹ. Còn các người vợ khác thì cứtheo tuổi mà gọi đôi khi là dì, đôi khi là chị. Sau này Âu Cơ không chịu nổihoa tâm của Lạc Long Quân mới đem 50 con lên núi. Lạc Long Quân cũng đem 50 conxuống biển. Lập nên nền tảng cho chủng tộc Lạc Hồng sau này. Lạc Long Quân thânlà người của nơi khác đến. Hắn tuy được tôn là thủy tổ nhưng cũng chỉ là lãnh đạochính trị và quân sự của tộc Lạc Hồng sau này thôi. Hắn cũng không phải hoàntoàn là người của mảnh đất sông Hồng. Các con của hắn, các người vợ của hắn mớichính thức là Thủy Tổ thực sự của người Việt sau này.
- Sư phụ vậy sao vi sư lạiphải lưu lạc lâu như vậy tại địa cầu?
- Ha ha, ta muốn sao? Tachỉ muốn ở đó ngàn năm, nhưng vì đến đó không có linh khí, ta bị mắc kẹt chờngười đến cứu. Nhưng các cường giả năm đó đã mất đi thể xác, cuối cùng cũng đànhchuyển kiếp và lãng quên đi Thiên Linh giới. Cho đến khi tên mặt đen này xuấthiện, thì cũng là cuối đời Hùng Vương rồi.
- Sư phụ, vậy Hùng Vương18 đời là có thật? Hơn 2000 năm mà chỉ có 18 người?
- Cái gì mà chỉ có 18người? Thật ra họ Hùng cai trị rất nhiều đời. Mỗi khi vị vua không có con trai,truyền ngôi cho cháu trai của mình thì vị vua mới sẽ bắt đầu một kỷ nguyên mớilập lên Hùng Vương thứ tự mới. Đó là 18 chi, chứ không phải 18 đời. Bất quá lúcđó ta đang là linh hồn thể. Lâu ngày bị suy yếu nên đa số thời gian đều ngủsay.
Khí Tổ một bên thở dài:
- Nhớ năm xưa ta đượcnhiệm vụ tìm kiếm và cứu vớt linh hồn của cường giả Hồng Tộc. Ta tìm kiếm biếtbao năm, cuối cùng chỉ tìm được Đan Tổ. Muốn đến được thế giới đó của ngươichúng ta chỉ có thể dùng trạng thái linh hồn cường đại để sinh tồn. Không thểcó phàm thể. Muốn có thì phải chuyển kiếp. Ta không muốn vậy nên đã theo dòngthời gian mang theo Đan Tổ đang ngủ say để chờ ngày phục hồi linh hồn đủ mạnh đểcó thể trở về. Mãi đến khi ngươi xuất hiện chúng ta mới có thể quay trở lạiđây. Phải nói cũng nhờ ngươi chúng ta mới có thể mượn thân xác để quay trở lạithế giới này. Nếu chỉ bằng vào linh hồn thì chúng ta không thể thoát khỏi mảnhhỗn độn vỡ nát đó.
- Sư phụ, nói như vậy sưphụ cũng sống từ thời cổ?
- Ha ha ha, các lão quáivật chúng ta ai mà chả cả ức tuổi chứ. Nhớ năm xưa khi ta mới đến địa cầu. Gặpđược tên tiểu tử có tên là Nguyễn Tuấn. Ta giúp hắn ráp lại 100 đốt tre. Chơi vớihắn thật là vui.
- Cây tre trăm đốt, sưphụ, người là thần núi Tản Viên, giúp thánh Tản chống đỡ Thủy Tinh?
- Ha ha ha... tiểu tử.Là ta. Người mà ta giúp đỡ năm đó đúng là Sơn Tinh. Tiểu tử đó thật sự rấtthông minh. Hắn còn nghĩ ra cái gì ”Phục Ngưu Thần Chưởng”. Chiêu pháp liênmiên bất tuyệt thật lợi hại. Thật ra những người nổi bật thời đó rất nhiều ngườilà cường giả của hai tộc Lạc Hồng chuyển kiếp mà sinh ra. Nào là Lý Thân, Cao Lỗ,Trần-Tự Minh. Lý Thân kia có tên khác là Lý Ông Trọng. Hắn học được Phục NgưuThần Chưởng sau đó dùng âm kình để đánh ra Phục Ngưu Thần Chưởng. Sự lợi hại củapho chưởng này rất nghịch thiên. Bất quá theo thời gian trôi qua, ta cũng phảibồi bổ sức mạnh của hồn lực. Kiếm nơi thích hợp để ngủ say. Không chơi được vớitụi hắn à. Nhất là tên Cao Lỗ. Thật là một kỳ tài của thời đại. Làm ra loại nỏthần một lúc bắn được cả chục tên. Liên miên bất tuyệt.
- Sư phụ, nói vậy ngườibiết Phục Ngưu Thần Chưởng? Người còn là thần kim quy?
Đôi mắt Trấn Phong long lanh. Được học chưởngpháp của Sơn Tinh. Đem về địa cầu nói ra chắc bị công an bắt dzô Chí Hòa chứ chẳngchơi. Hắn thật mong đợi. Nhưng Khí Tổ phất tay:
- Ta không thích chưởng chỉ. Hỏi dâm bà bànày đi. Còn việc thần kim quy đó chỉ là nhảm nhí. Cái tên họ Triệu kia hắn muốnxóa đi dấu ấn của Cao Lỗ nên sau này thần thoại hóa chuyện của Cao Lỗ hừ.
- Phải phải phải, để ta dạy hắn. Cái tên mặtđen, là ngươi nói. Tiểu tử theo ta ra đây, ta dạy ngươi Phục Ngưu Thần Chưởng.
- Ai!!! Dâm bà bà dám cướp người.
- Ai cướp của ngươi. Là ngươi nói. Ha ha ha!
- Được, ngươi dạy hắn Phục Ngưu Thần Chưởng,nửa ngày sau ta dạy hắn Long Biên kiếm pháp.
- Ha ha ha... Long Biên kiếm pháp, là kiếmpháp của Vạn Tín Hầu Lý Thân. Lão mặt đen. Những võ công của ông toàn dùng cảnhgiới vô chiêu vô thức không đầu không đuôi, để ta xem làm sao ngươi có thể dạyhắn.
- Bà... được. Ta với bà cá. Tên nào thua thìlà con rùa đen rụt đầu.
- Ha ha ha. Mặt ông đen vậy cần gì cá cũng làcon rùa đen rồi.
- Dâm bà bà. Không cần phải trốn. Bà sợ thì cứnói thẳng. Lão tử bỏ qua cho bà.
- Ai mà sợ ông. Nhưng phần thưởng là cái gìđây?
- Muốn sao cũng được.
- Ha ha ha... vậy được từ giờ trở đi, banngày ta dạy hắn Phục Ngưu Thần Chưởng, buổi chiều đến phiên ngươi. Nếu trongvòng một tháng Phong tiểu tử học xong Phục Ngưu Thần Chưởng 2 hệ ông phải gọita là Đan Tôn, từ nay trở đi không được gọi ta là Dâm bà bà.
- Được, nếu trong vòng một tháng Phong nhi họcđược Long Biên cước và Long Biên kiếm Pháp bà phải gọi ta là Khí Tôn không đượcgọi ta là tên mặt đen. Ai dạy được hắn học nhanh hơn kể như thắng cuộc.
- 1 lời đã định.
- 1 lời đã định.
Nói xong hai người đánh chưởng lập thệ. TrấnPhong còn rất nhiều thắc mắc nhưng Phục Ngưu Thần Chưởng thật sự quá hấp dẫn.Chưởng pháp của Sơn Tinh. Nằm mơ cũng muốn học. Các thắc mắc tạm thời bỏ qua mộtbên. Tối ngày hắn chỉ sử dụng được mỗi Băng Phong Chưởng nhưng lại không thể sửdụng linh khí. Thật là chán chết. Nhưng hắn thật sự vẫn cảm thấy kỳ. Hai vị sưphụ là nhân vật của thời hồng hoang. Cách đây đã không biết bao nhiêu nămtháng. Nếu chỉ ở Địa cầu có vỏn vẹn hơn 4 ngàn năm. Thời gian thật sự không khớp:
- Sư phụ, sư phụ là nhân vât từ hồi hồnghoang. Tại sao chỉ ở địa cầu thời gian hơn 4000 năm. Thời gian có chút kỳ quái.
- Haiz... cái này chắc ngươi phải hỏi thêmlão mặt đen kia. Nhưng ta cho rằng dòng thời gian chảy của thế giới này nhanhhơn so với địa cầu. Nhanh hơn bao nhiêu thì chúng ta khó biết nhưng bất quá mộtngày của địa cầu chắc phải bằng một năm ở đây là ít.
- Nói vậy ta mới rời địa cầu được mất mộtnăm?
- Tiểu tử, đường xa vời vợi. Ta cũng không thểbiết trong lúc đến đây đã mất bao nhiêu thời gian. Nếu chưa có thể lý giải đượcngươi cần gì hỏi nhiều? Ta cũng không có cách biết được. Ta cũng thật sự khônghiểu. Tiêu tử ngươi quen biết vợ ngươi, sống ở địa cầu cũng vỏn vẹn chỉ có mấymươi năm. Ngươi có nghĩ bước lên con đường cường giả, sự tu luyện của ngươi sẽrất dài hay không? Ngươi cần gì vì vỏn vẹn mấy mươi năm mà bỏ mấy vạn năm tồn tạiở thế giới này chứ? Hơn nữa ngươi cũng không thể làm gì khi không có thể xác.Xuất hiện bằng linh hồn thể sẽ không cầm cự được bao lâu. Ngươi sẽ lâm vào ngủsay mấy trăm năm, thập chí như chúng ta mấy ngàn năm. Đến khi tỉnh lại thìngươi đã là người dĩ vãng của cả hai thế giới. Ngươi muốn như vậy sao?
Trầm ngâm một lúc. Đạo lý của Đan Tổ thật cólý. Nhưng Trấn Phong không dễ gì bỏ cuộc. Còn nước còn tát:
- Sư phụ. Con ở đây một năm mới bằng địa cầumột ngày. Vậy cho dù con sống cả ngàn năm cũng chỉ bằng mấy năm thời gian ở địacầu mà thôi. Con sẽ không dễ gì xóa bỏ.
Đan Tổ thở dài nhìn gót chân của Trấn Phong:
- Người trọng tình nghĩa trong thế giới cườnggiả vi tôn này sẽ gặp thiệt thòi. Lôi gia bảo bọc hắn. Nhưng đợi khí hắn rangoài thế giới to lớn kia thì sẽ ra sao đây? Thất tình tự tử đu giây điện mà.Mong rằng tiểu tử này không mong chờ nhiều quá. Sau này hắn sẽ thất vọng rấtnhiều.
Trấn Phong gạt hết các câu hỏi. Hắn biết chỉcó thể trở lên mạnh mẽ hắn mới có thể trở lại địa cầu. Hắn có rất nhiều điều muốnlàm. Nào là tạo xuyên tinh toa có thể xuyên qua các vũ trụ, phải dự trù cách đểtừ địa cầu trở về. Những cái đó đều cần tài phú nghịch thiên. Sống trong thể giớinày mà không có vũ lực để bảo vệ tài phú vậy chỉ có thể làm con bò sữa cho cáccường giả khác. Hắn phải kiếm cách kiếm thêm linh thạch. Kiếm tài liệu chế tạoxuyên tinh toa. Có hai vị sư phụ ở đây hắn không lo sẽ không đủ tri thức để làmnhững việc đó. Chỉ cần lo tài liệu và trở lên mạnh mẽ. Đó là nhiệm vụ tất yếuhiện giờ.
Cứ như vậy. Trấn Phong đóng cửa bế quan.Không tốn thời giờ chịu đau nhai Tinh Thần Thảo nữa. Cũng đình chỉ tu luyện đanđiền. Hắn mê say trong thế giới của hắc giới chỉ. Đem đồ ăn một đống vào trongđó rồi phong bế cửa phòng không cho ai vào. Hắn muốn trong thời gian ngắn nhấthọc được bản lĩnh để tự bảo vệ mình. Sau đó lịch lãm tìm kiếm tài phú nghịchthiên. Dùng thời gian ngắn nhất để trở lại địa cầu. Lòng hắn sôi sục nóng lên.Hắn muốn trở lên mạnh mẽ.
Trên một góc của thế giới hắc chỉ một vị nữnhân vừa diễn luyện chiêu thức vừa nói sơ bộ về bộ chưởng pháp này:
- Phục Ngưu Thần Chưởng có tất cả 36 chiêu.Liên miên bất tuyệt chiêu trước nối liền với chiêu sau. Xuất nguồn từ Thánh TảnViên Sơn Tinh. Vào đời Hùng Vương thứ 18 vì Hùng Vương không có người nối nghiệp,lại ỷ vào mình là hậu duệ của giống Lạc Hồng có thần lực nên không lo binh bị,quân đội yếu kém. Nhân lúc đó giặc phương bắc muốn thôn tính đất nước. Trongcác thống lĩnh hai bộ tộc Âu-Lạc có một người tài giỏi tự sưng là An DươngVương muốn thống nhất hai tộc Âu Việt - Lạc Việt, chống lại giặc phương bắc.Ông đã nhờ đại thần của mình là Lý Thân đi làm thuyết khách. Lý Thân quyết đấuvới phò mã Sơn Tinh ba ngày ba đêm. Cuối cùng thắng được phò mã nửa chiêu. Cóngười nói, đó là do phò mã đã cố tình nhường vì muốn cho hai tộc thống nhất. Sauđó phò mã đã tận lực khuyên bảo vua cha nhường ngôi cho An Dương Vương vì Âu Việtcũng cùng chung huyết thống với Lạc Việt. Vạn Tín Hầu Lý Thân vì vậy rất kínhphục phò mã Sơn Tinh, cùng Sơn Tinh nghiên cứu võ học và sáng chế ra cách vậnhành âm kình của 36 thế Phục Ngưu Thần Chưởng. Phục Ngưu Thần Chưởng sau này đượcKhất Đại Phu và Bắc Bình Vương Đào Kỳ dùng kinh mạch vận hành nên chưởng phápđã được hoàn thiện rất nhiều. Phục Ngưu thần chưởng song kình có tất cả 36chiêu, 72 thế. Uy lực không gì sánh nổi. Chỉ vì địa cầu không có linh khí nêncách vận dụng qua kinh mạch vẫn chưa được lên đến đỉnh phong.
Quay lại dừng một lát nhìn Trấn Phong:
- Phong nhi, mặc dù ngươi chưa tụ được linhkhí nhưng vẫn có thể dẫn linh khí qua kinh mạch để phát chiêu. Nhớ kỹ Phục NgưuThần Chưởng có tất cả 36 chiêu, 72 thế. Các thế nối liền liên miên không dứt vớinhau. Người bình thường nhờ vào hấp thu linh lực của thiên địa tụ lại trong đanđiền của mình để dùng. Khi dùng hết linh lực trong đan điền thì phải hồi phục.Nếu con muốn phát huy ra chiêu thức của Phục Ngưu Thần Chưởng thì phải có tốc độhấp thụ linh khí nhanh hơn người thường gấp trăm lần, ngấp ngàn lần. Vậy thìkhông cần tụ được linh khí trong đan điền con cũng có thể phát huy ra chiêu thức.Sau này khi nối liền lại đan điền vậy con có thể 1 bước lên mây trở thành cườnggiả chân chính. Nhớ kỹ, nỗ lực của hôm nay là thành quả của ngày mai. Trên đờinày không có bữa ăn miễn phí. Phục Ngưu Thần Chưởng 36 chiêu, dương kình.
- Ngưu thực ư dã
- Ác Ngưu Nan Độ
- Song-Ngưu đồng lao
- Kị Ngưu Qui Gia
...
Các chiêu pháp của Phục Ngưu Thần Chưởng nốiliền liên miên bất tuyệt. Hết dương kình rồi lại diễn luyện âm kình. Trấn Phongđam mê trong các chiêu thức. Đây là lần đầu tiên hắn có thể cảm ngộ được chưởngkình do linh lực phát ra. Hấp thu linh khí rồi tụ vào kinh mạch. Thế nào làlinh khí thiên địa? Liên miên diễn luyện Phục Ngưu Thần Chưởng Phong vừa lâmvào trạng thái vong ngã ngộ đạo. Kiếp trước đạo lý hắn thường nghe là vũ trụ tứchỗn độn sinh ra thái cực. Thái cực sinh lưỡng nghi. Lưỡng nghi sinh tứ tượng. Tứtượng sinh bát quái. Bát quái diễn hóa vạn vật. Hễ có dương thì phải có âm.Linh lực cũng chia âm dương như hỏa là dương, băng là âm. Quang là dương thì đốicực là hác ám. Còn có các thuộc tính chung hòa như hành thủy. Hành mộc có sức sốngmãnh liệt thì bị hành kim sắc bén khắc chế. Kim sắc bén cửng rắn lại bị hỏa khắcvì sức công phá hủy thiên diệt địa, hỏa bị khắc vì thủy có sức bao trùm vạn vật.Thổ khắc thủy, mộc khắc thổ. Ngũ hành biến hóa. Con người cũng sinh ra từ vạn vậthỗn độn. Vậy con người phải chăng cũng có thể là tiểu hỗn độn? Ngũ tạng đối chiếuvới ngũ hành. Tim thuộc hỏa, gan thuộc mộc, tỳ[1]thuộc thổ, phổi thuộc kim, thận thuộc thủy. Cơ thể con người là ngũ hành, nhưnghỗn độn đâu chỉ có ngũ hành. Vậy mắt có lẽ thuộc quang, tai thuộc phong, mũithuộc hắc ám, thiên linh cái (đỉnh đầu) thuộc lôi và miệng thuộc băng. Không biếtvì sao mình lại có những lập luận như vậy? Hỗn độn thánh thể. Ta có thể hiểu đượcsự biến hóa của vạn vật. Ta và hỗn độn là một.
Ngũ tạng thuộc ngũ hành, ngũ quan thuộc cácthuộc tính khác. Tứ chi chỉ là máy móc do hỗn độn vận hành. Vậy phải luyện tậpchiêu thức cho mây bay nước chảy. Trấn Phong cứ như vậy chìm đắm vào trong tâmcảnh của hỗn độn. Bất tri bất giác hắn đã ngừng thao luyện Phục Ngưu Thần Chưởngngồi sếp bằng. Hai vị sư phụ cũng đứng bên để mặc hắn chìm đắm trong tâm cảnhvong ngã. Linh khí từ bốn phương tám hướng đổ về.
Bên ngoài phòng của Trấn Phong ba động linhkhí mãnh liệt ùa vào phòng. Ba vị thái thượng trưởng lão và gia chủ Lôi gianhíu mày hướng phòng của Trấn Phong tung cước bộ. Bốn người đưa mắt nhìn nhau khôngnói gì khẽ vẫy tay liên thủ bày ra kết giới giảm bớt ba động linh khí. Sau đóhuy động chín người trong Lôi vệ bao vây khu vực kết giới. Tuy nhiên linh khíba động vẫn quá mạnh. Thành chủ Thôn Kiếm Thành cũng rất nhanh có mặt liên thủtạo ra kết giới. Năm người phóng ra linh thạch vào kết giới. Dùng tinh thần lựccách không đập nát linh thạch sau đó phái 9 người Lôi vệ bảo vệ kết giới.
Trấn Phong tu luyện quên thời gian. Hết luyệnchưởng pháp rồi lại luyện cước pháp của Long Biên và kiếm pháp. Long Biên kiếmpháp lấy nhanh thắng chậm. Võ công chỉ chuyên chú một chữ nhanh. Đối thủ nhanh,Long Biên kiếm pháp còn nhanh hơn thế nữa. Kiếm nhanh đến nỗi không ai nhìn rachiêu. Khiến kẻ đối chiêu nảy sinh ra ý nghĩ vô chiêu vô ảnh. Đánh ra hư chiêu,chỉ cần kẻ địch không đề phòng hay lơ là tức thì hư chiêu sẽ biến thành thựcchiêu lấy mạng đối thủ. Bí quyết tam hư thất thực của Long Biên huyền ảo mơ hồcó thể trong vô hình lấy mạng của đối thủ. Phối hợp với Biên Long cước như HuyềnẢo, không thua gì Huyền Biến bộ. Thân pháp nhanh gọn nhẹ nhàng. Mới nhìn thấykiếm xuất thì kiếm đã kè cổ.
Trấn Phong luyện tập hai võ kỹ này suốt haimươi ngày. Tuy mới thành thục đến cảnh giới nhập môn nhưng hắn đeo kiếm đã cóbóng giáng của một kiếm sĩ. Nét mặt âm trầm. Người đứng trên cao thường sẽ nhìnthế giới bằng con mắt khác. Lúc trước hắn chỉ là một người xuyên việt chưa từngcắt cổ gà (sống ở Mỹ có mấy ai giết gà như ở Việt Nam. Toàn đi ăn hàng),hômnay hắn đã có vốn liếng và kỹ năng để trở thành cao thủ. Lúc trước hắn không biếtsự lợi hại của linh lực. Hôm nay hắn đã nhập môn. Tuy vẫn chưa tích tụ đượclinh lực nhưng hắn đã có thể hấp thu linh lực với tộc độ khủng bố. Hai vị Đan TổKhí Tổ chỉ có thể lắc đầu kêu khổ. Không ngờ đồ đệ của mình mới ngày đầu nhậpmôn đã ngộ được cảnh giới thiên nhân hợp nhất. Tuy hắn cũng mới hiểu được dalông nhưng với sức lĩnh ngộ như vậy, thật sư không trở thành cường giả đỉnhtiêm cũng khó. Tuy nhiên, thiên tài cần có thời gian để trưởng thành. Hắn phảihọc cách ẩn nhẫn và che dấu thực lực.
Sau 20 ngày bế quan Trấn Phong bước ra khỏiphòng để mặc hai vị sư phụ cãi cọ ai mới là người thắng cuộc. Nhảy vào bồn tắmcho sảng khoái tinh thần rồi chén một bữa no nê xong thì thào một mình:
- Đã đến lúc kiếmlinh thú luyện tay rồi.
[1] Tỳlà mộtcơ quan đặc nằm bên trái của vị có chức năng hấp thu và vận chuyển chất dinh dưỡng,YHCT gọi là có công năng vận hóa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.