- Ngươi điếc rồi sao? Đem ngọc bài giao ra, nếu không... Đừng trách chúng ta ném ngươi lại về rừng cây.
Một nam tử phất phất tay, bốn người khác tản ra, hiện thành hình quạt vây Khương Nghị lại.
Khương Nghị không rên một tiếng, cứ lạnh lùng đứng đấy, nắm chặt thời gian luyện hóa huyết đan cùng linh đan.
- Giả vờ ngây ngốc, ta thấy ngươi không muốn sống nữa.
Linh văn trên trán nam tử đại thịnh, văn ấn lại giống như núi lửa, cường quang chói mắt xua tan lấy hắc ám.
Tràn ngập uy thế cường thịnh.
- Lui về cho ta!
Nam tử đánh ra một chưởng, hỏa diễm mãnh liệt phá thể mà ra, chìm xuống mặt đất lại mãnh liệt bốc lên, trải rộng ra phạm vi năm mươi, sáu mươi mét, cuốn về phía Khương Nghị.
Toàn thân Khương Nghị rách rưới, thương thế cực kỳ nghiêm trọng, không dám liều mạng, chỉ có thể lui về trong rừng cây.
Rừng cây yên lặng lần nữa hỗn loạn, rất nhiều chạc cây đánh tới Khương Nghị, thanh mang lượn lờ, kình phong gào thét.
Khương Nghị cố nén đau nhức kịch liệt, mạnh mẽ tránh né, may mà nơi này là ở biên giới, số lượng nhánh cây có hạn, còn có thể miễn cưỡng ứng phó.
- Cho ngươi cơ hội cuối cùng, giao ngọc bài ra. Nếu không thì đợi đến biến thành chất dinh dưỡng cho bọn Thụ Yêu này đi.
Nam tử nắm liệt diễm mãnh liệt trong tay, ép đến biên giới rừng cây.
Khương Nghị vẫn không để ý tới, cố nén đau nhức kịch liệt cùng suy yếu, mạo hiểm ứng phó nhánh cây đang gào thét kia.
- Vẫn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-hoang-vo-de/1697805/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.