Sài Ung cùng Bùi Cảnh Diệu uống nước xong, cáo từ rời đi.
Bùi Cảnh Diệu đi phía trước, muốn nói lại thôi.
Lư Hoa Anh không một lần liếc mắt nhìn hắn.
Hắn một bụng tâm tư nói không nên lời, lưu luyến: "Tam nương, chờ chúng ta đem kinh thư đưa đến Tây Châu, còn sẽ đến thăm ngươi!"
Lư Hoa Anh nhìn theo bọn họ rời đi, nâng Vương Dư trở về phòng.
"Phi Phi, có vẻ như Sài Thế Tử và Bùi công tử thực sự là người tốt, không giống những kẻ trước kia..."
Vương Dư nhắc tới chuyện cũ, hình ảnh một vài người hiện lên trong suy nghĩ, thở dài một hơi, không nói thêm câu gì nữa, lặng lẽ nhìn Lư Hoa Anh.
Khi đó, gia quyến Lư gia bị nhốt trong một gian viện, có người đem theo quần áo và đồ ăn đến, Vương Dư mới đầu thực sự cảm kích, cho tới khi thấy được ý đồ của bọn họ.
Đoạn thời gian đó trở thành một cơn ác một mà tất cả những người thuộc Lư gia đều muốn quên đi.
Lư Hoa Anh bình thản: "A tẩu, tẩu nhìn không lầm, Thế tử và Ngũ Lang không phải người xấu".
Tẩu tử bệnh từ tâm, nếu nghĩ càng nhiều, bệnh càng khó chữa, nàng không muốn làm tẩu tử lo lắng.
Sắc mặt Vương Dư hòa hoãn một chút.
Lư Hoa Anh chờ Vương Dư ngủ, nàng cầm đồ ăn đi ra ngoài, nàng dùng Hồ ngữ gọi nhỏ mấy tiếng, những đôi chân trần của đám hài tử lon ton chạy tới trước mặt nàng.
"Tam Nương, hôm nay Chu công tử không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-hoa-liet-liet/2716296/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.