Lưu Văn Tam nhanh tay nhanh mắt, một phát tóm lấy mớ tóc của xác chết!Tim tôi đập liên hồi, đây chắc chắn là một xác chết nữ, đàn ông chẳng có tóc dài như thế!“Xiii!” Lưu Văn Tam hít mạnh một hơi: “Giỏi thật, nặng trịch ra thế này!” Lão lật người nhảy thẳng ra khỏi thuyền, chui xuống dưới nước.Dùng cả hai tay, cũng không tiếp tục kéo tóc nữa, mà lần mò thò vào trong.Cái khe nứt này không sâu, nửa người Lưu Văn Tam vẫn ở bên ngoài, lão nhướng đầu nhìn thật kỹ.Tôi cẩn thận vịn vào lưng lão, nhòm vào trong khe nứt.Tay Lưu Văn Tam đã lần mò vào trong khe nứt, chắc là túm được vào nách xác nữ, bất ngờ kéo mạnh!Chỉ nghe lão hự một tiếng, một cái xác chết nữ, bị lôi từ trong khe nứt ra ngoài.“Lên đi nhé con!” Lưu Văn Tam lại khẽ gầm lên, lôi hẳn xác nữ từ trong ra, rồi đưa cô ta lên thuyền.“Dưới đáy vũng Lương, không ngờ lại có động sông ngầm, cô ta chết ở đây! Sau khi hóa sát cố tình lên mặt nước, muốn tìm người cứu cô ta!” Lưu Văn Tam cũng lên thuyền, vẫy bỏ nước trên người, lão trầm giọng nói.Tôi ngẩn người nhìn xác nữ, tim đập thình thịch.
Đây đúng là xác chết của Vương Mộng Kỳ, cô ta ăn mặc vẫn như tôi hôm qua.Chỉ có điều trông bộ dạng cô ta bây giờ, trông rợn người hơn rất nhiều.Trên mặt toàn là lông tơ rậm rì, mọc một lớp trắng trắng dài hơn một phân rồi, móng tay chân xanh đen, môi thì toàn một màu đỏ máu tanh! Lúc này, đôi mắt cô ta lại nhắm nghiền!Tôi rợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-gian-nguy-van-thuc-luc/3917539/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.