Editor: spring ^^ | Beta-er: lnc
Lục Tẫn Triêu không nhịn được mà trừng mắt với Moore, mà Lâm Khiếu Minh đã sớm biết Moore có đức hạnh gì, cậu xoay mặt anh lại, nói: "Dùng tinh thần lực cho tôi một điểm tựa, để Vân Tân hỗ trợ nhìn xung quanh."
Lâm Khiếu Minh cởi dây an toàn trên người xuống, chỉ vào một điểm nào đó trên đỉnh động, nói với Eve: "Cố định vào chỗ này giúp tôi."
Eve gật đầu. Cô cầm lấy công cụ, dùng búa đóng nghiêng một chiếc đinh kim loại dài 30cm vào đỉnh động, đúng chỗ Lâm Khiếu Minh chỉ, chăm chú cố định dây thừng.
Lâm Khiếu Minh khởi động các khớp xương, sửa sang lại găng tay, hai tay nắm lấy dây thừng, bước đến rìa hang động.
Lính gác bước nửa bước ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Đàn sâu trắng bóc bên dưới ngọ nguậy, phát ra tiếng nước rõ ràng, khiến dạ dày Lục Tẫn Triêu trương lên, căng thẳng đến mức muốn nôn mửa.
Vân Tân bay ra ngoài, bóng dáng của nó mờ mờ giữa làn sương mù xám nhạt, bay một vòng xung quanh nguyên thạch.
"Phía trên không có gì cả." Lục Tẫn Triêu nói: "Tạm thời không phát hiện nguy hiểm nào khác."
Lâm Khiếu Minh gật đầu. Cậu hít thở sâu, chuẩn bị sẵn sàng các bước cuối cùng, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén.
Đột nhiên, Lâm Khiếu Minh nhấc chân đá thi thể tinh tặc bên cạnh ra ngoài, cùng lúc đó, cậu giẫm mạnh cái chân còn lại. Dưới cái nhìn chăm chú của ba người sau lưng, cậu nhảy về phía nguyên thạch!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-that-su-khong-muon-cuon-theo-chieu-gio/3558899/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.