Tiếp đó, Dụ Nhiên may mắn có được vài ngày nhàn rỗi ở Học viện Dẫn đường.
Ban ngày, cậu sẽ tới thư viện đọc sách, đến tối lại về ký túc xá ngủ đúng giờ. Từ biểu hiện bên ngoài, trông cậu đúng chuẩn một học sinh lần đầu tới Học viện Dẫn đường, vừa ngây ngô, vừa ham thích những điều mới mẻ. Cậu biết Giám đốc Tạ Thời Dật vẫn luôn âm thầm quan sát, ông ấy vẫn chưa hoàn toàn hết nghi ngờ. Nhưng không sao, cậu sẽ không để đối phương nắm được bất kỳ sơ hở nào.Dụ Nhiên cân nhắc giây lát rồi gật đầu: “Vâng.”
Ngày 6 tháng 1, Dụ Nhiên vẫn đến thư viện đọc sách cả ngày như mọi khi. Đến giờ cơm tối, cậu cầm thẻ học sinh định tới canteen ăn cơm, thiết bị truyền tin bỗng đổ chuông và phát ra giọng nói của bảo vệ gác cổng: “Bạn Dụ Nhiên có người tới thăm. Khách đang chờ bạn ở cửa phía Đông của Học viện Dẫn đường.”
Ai tới thăm cậu?
Nếu là bà Joseph thì bà ấy đã vào thẳng mà không cần chờ ngoài cổng. Khách không được Học viện Dẫn đường cho vào thường chỉ có Lính gác.
Lục Tắc Hiên sao?
Ngoại trừ Tướng quân Lục, Dụ Nhiên không nghĩ ra ai khác sẽ tới thăm cậu. Tên Lính gác này đúng là dai như đỉa.
Dụ Nhiên nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm, giả bộ vui vẻ chạy ra cổng trường. Quả nhiên, Lính gác cao lớn đang đứng đó chờ cậu.
Hôm nay Lục Tắc Hiên không mặc quân phục mà chỉ mặc quần dài với áo len đơn giản, phối thêm một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-so-mot-vu-tru/2733481/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.