Từ khi Dụ Nhiên ngụy trang thành một Dẫn đường kiểu phát triển, Giám đốc Tạ và cô chủ nhiệm quan tâm cậu hơn hẳn. Vào giờ tự học mỗi ngày, cô chủ nhiệm sẽ đích thân phụ đạo, thầy Giám đốc cũng thường xuyên tới kiểm tra.
Muốn để bản thân giả càng giống thật hơn, cậu phải tập trung chú ý, sắm cho tròn vai diễn này. Ví dụ như kích thước của cáo trắng không thể đùng một cái lớn hơn hẳn mà cần từ tốn “trưởng thành”, hôm nay cái đuôi dài thêm 5cm, ngày mai bộ lông dài ra 1cm, để các thầy các cô đều không nhìn ra sơ hở.
Diễn xuất của cáo trắng rất đỉnh, phối hợp diễn kịch với chủ nhân đến là vui vẻ. Cáo chín đuôi thì bị Dụ Nhiên giấu đi, vẫn nghỉ ngơi suốt khoảng thời gian này.
Diện tích thế giới tinh thần cũng từ từ mở rộng. Mỗi lần cậu dùng tua ý thức, sương mù bên hồ sẽ tan đi một chút.Moore nhìn gương mặt non nớt dính đầy máu tươi của cô bé, xót xa nói: “Xóa bỏ ký ức sẽ tạo thành tổn thương không thể lành trong thế giới tinh thần. Trừ khi được Dẫn đường chữa trị hệ rừng rậm trùng kiến, bằng không, khoảng trống đó lâu dần chắc chắn sẽ nảy sinh vấn đề.”
So với Dụ Nhiên không ngừng tiến bộ, các bạn cùng lớp vẫn đang giậm chân ở vấn đề “làm sao ngưng tụ được tua ý thức”.
Chiều nay, cô Ngải Kỳ giảng đến bài “Các nhánh của tua ý thức”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-so-mot-vu-tru/2733471/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.