Lữ Tiểu Long may mắn giữ được mạng, sau một hồi hít thở sâu, hắn đã điều chỉnh được cảm xúc nhưng vẫn sợ nơm nớp khi nhìn Dụ Nhiên: “À thì, thành viên Đội đặc chiến chết hết rồi, ba chúng ta phải về thế nào đây?”
Dụ Nhiên cười nói: “Hỏi hay đấy. Mấy ngày nay tôi đã tìm khắp rừng, tìm được chỗ phi thuyền Liệp Ưng rơi xuống. Phi thuyền hỏng không quá nặng, sửa lại vẫn dùng được, chúng ta có thể lái phi thuyền đi.”
Lữ Tiểu Long vỡ lẽ. Bảo sao Dụ Nhiên lại sai khiến Lục Tắc Hiên diệt khẩu cả Đội đặc chiến Liệp Ưng, hóa ra cậu đã tìm được cách rời khỏi hành tinh này rồi. Lữ Tiểu Long vỗ sạch bụi đất trên người, nhanh chóng đứng bám theo: “Giờ chúng ta tới chỗ phi thuyền luôn à?”
“Phải, việc này không nên chậm trễ, nhanh trở về hành tinh Thủ đô rồi tính.” Dụ Nhiên nhìn Lục Tắc Hiên, chỉ về phía Đông Nam, nói: “Tắc Hiên, đưa bọn tôi qua bên đó.”
Lục Tắc Hiên, cánh xòe ra từ vai, đưa hai người tới gần phi thuyền Liệp Ưng chỉ trong nháy mắt.
Hắn nhìn lướt qua chiếc phi thuyền đã đồng hành cùng mình nhiều năm. Đúng như Nhiên Nhiên nói, phi thuyền không hỏng quá nặng, phần cánh bị cháy có thể sửa, hệ thống cũng vẫn khởi động lại được. Lục Tắc Hiên yên tâm, thả hai người xuống bên cạnh phi thuyền.
Dụ Nhiên vào trong, thành thạo lấy rất nhiều dụng cụ từ phòng sửa chữa ra, xắn tay áo bắt đầu làm việc.
Lữ Tiểu Long chạy qua, vừa tích cực hỗ trợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-so-mot-vu-tru/2732883/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.