Phản ứng của Tần Tiêu khiến Harrison và Chu Thiên Dịch thấy rất khó hiểu. Ông dẫn hai người vào lỗ sâu vũ trụ, rơi xuống hành tinh này, hiển nhiên ông đã biết trước về sự tồn tại của nó. Nhưng trong cơ sở dữ liệu vốn không có bất kỳ thông tin gì liên quan đến hành tinh này… Vậy rốt cuộc làm sao ông biết được?
Tần Tiêu ngoảnh lại, đối diện với ánh mắt nghi ngờ của hai người, ông hỏi thăm: “Ngài Tổng thống không sao chứ?”
Harrison nghiêm túc đáp: “Tôi không sao. Sao Nguyên soái lại ở đây?”
Tuy Tần Tiêu đã dán râu, vẽ lông mày nhưng Harrison vẫn nhận ra đôi mắt ông.
Tần Tiêu bóc râu và lông mày giả ra, nói: “Chuyện này rất dài, tôi sẽ giải thích kỹ càng với ngài sau.” Ông đưa tay làm động tác “mời”, chỉ về phía màn sương đỏ. Chu Thiên Dịch và Harrison nhìn nhau, đành phải đi theo ông.
Sương đỏ phía trước chầm chậm tản ra như có linh tính, Tần Tiêu dẫn hai người vào trung tâm vùng sương mù.
Đi khoảng mấy trăm mét, họ bắt gặp một… Khu đóng quân?
Nơi này có rất nhiều căn nhà gỗ đơn sơ được dựng bởi cành và lá cây, cạnh nhà gỗ xếp vài cái sọt chứa đồ được làm bằng cành cây, bên trong là rất nhiều thứ quả kỳ lạ, còn có cả ống trúc dẫn dòng nước trong veo tới.
Trên bãi đất trống phía trước, mấy chục người ngồi quây thành vòng tròn, ở chính giữa, hai Lính gác một nam một nữ đang luyện tập kỹ thuật đấu đối kháng.
Một giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-so-mot-vu-tru/2732834/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.