Mạc Duy nằm mơ cũng không ngờ được rằng biến cố sẽ phát sinh ngay thời điểm lão xúc động, hoan hỉ nhất trong đời.
Ngón tay Lục Tắc Hiên bỏ cổ lão cứng như kìm thép, lão chỉ cảm thấy cổ mình sắp bị bẻ làm đôi, đến thở thôi cũng chật vật. Mạc Duy trợn trừng mắt nhìn chằm chằm Dụ Nhiên, cố gắng gằn từng tiếng: “Dụ Nhiên, mau bảo hắn thả ra!”
Lão tưởng rằng Lục Tắc Hiên đang bị Dụ Nhiên điều khiển.
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt cậu học trò út luôn cung kính, nghe lời bỗng trở nên lạnh lùng như băng, ánh nhìn trả lại cho lão là sự sắc bén trước nay chưa từng có. Chẳng những không bảo Lục Tắc Hiên buông lão ra, Dụ Nhiên còn vươn tua ý thức tới, xâm nhập thẳng vào đại não Mạc Duy không chút do dự.
Mạc Duy chỉ cảm thấy đầu mình như bị điện giật, đau đớn truyền đến từ sâu trong óc.
Trong thế giới tinh thần của lão, vô số quả cầu lửa giáng xuống như thiên thạch. Cáo chín đuôi khổng lồ lơ lửng trên mặt nước, chín cái đuôi rực lửa của nó vổng cao, trông hệt như thần linh giáng thế.
Vô số sợi tua hệ lửa cháy tấn công về phía mặt biển, biển rộng của lão bị ánh lửa chói mắt bao trùm hoàn toàn.
Nước biển bốc hơi chỉ trong nháy mắt, thế giới tinh thần của Mạc Duy bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Mạc Duy thực sự chấn động trước cảnh tượng này. Lão vẫn biết Dụ Nhiên là một Dẫn đường cấp S nhưng sức mạnh tinh thần Dụ Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-so-mot-vu-tru/2732822/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.