Sau khi hôn lễ kết thúc, Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên chào tạm biệt nhện chúa rồi đưa toàn bộ khách khứa trở về hành tinh Thủ đô.
Trên hành tinh Nhện Đỏ có rất ít đồ ăn, đâu thể để khách mời ăn quả dại với nấm.
Tiệc cưới được hai người lựa chọn tổ chức tại nhà hàng trên tầng thượng khách sạn Hoggert. Đây là nơi khi trước Lục Tắc Hiên đã cầu hôn Tạ Nhiên thành công, cũng là nơi hai người từng lướt qua nhau trong buổi vũ hội tốt nghiệp năm xưa, mang ý nghĩa cực kỳ đặc biệt với cả hai.
Vì nghi thức thành hôn được cử hành ở chỗ của nhện chúa, số lượng khách mời đã tinh giản đi rất nhiều nhưng tiệc cưới vẫn phải tổ chức với quy mô bình thường, tương xứng vị trí của hai chú rể. Có đến hơn một nghìn khách tham dự tiệc cưới, rất nhiều tướng sĩ của Quân đoàn Liệp Ưng và Quân đoàn Linh Hồ đều đến chúc mừng.
Lục Tắc Hiên và Tạ Nhiên bắt đầu đi mời rượu từ bàn gia đình. Tạ Thần cụng ly với hắn, nghiêm túc nói: “Kết hôn rồi thì sau này phải đối tốt với Nhiên Nhiên đấy, không được bắt nạt nó, biết chưa?”
Lục Tắc Hiên cung kính đáp: “Cháu biết rồi thưa dì.”
Lục Đình Ngự nhìn Tạ Nhiên, cười nói: “Nhiên Nhiên, con cũng nên đổi cách gọi rồi nhỉ?”
Tai Tạ Nhiên hơi đỏ lên, chủ động gọi: “Ba, mẹ.”
Nghe cách xưng hô này, Lục Đình Ngự vui trông rõ, đến ánh mắt cũng cười: “Hay quá. Tôi có thêm một cậu con trai nữa, quá tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-so-mot-vu-tru/2732812/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.