Máu tươi chảy đầy đất, tựa như bức tranh luyện ngục, Huyết Thần đứng giữa tranh, mũi đao mang đi từng vong hồn, trong lòng có giọng nói đang kêu gào, hủy diệt đi, hủy diệt tất cả.
Cậu không khống chế được dục vọng giết chóc mà vung đao, quang kiếm ảnh hóa thành một đường, tiếng nói bên tai biến mất dần, cả người cậu như đóa hoa dưới địa ngục được nuôi dưỡng bởi máu thịt con người.
"Huyết Thần, bình tĩnh đi." Một thanh âm vang lên bên tai. Lưỡi đao trong tay Huyết Thần ngừng một chút, ánh sáng trên thân đao chiếu rọi ánh đỏ, mùi máu tươi tràn ngập khoang mũi. Huyết Thần tỉnh táo lại, quay đầu nhìn thi thể đầy đất, cảm thấy bụng có hơi đau, tay nắm lấy góc áo bị máu tươi nhuộm đỏ, ý thức có chút hoảng hốt khiến tinh thần cạn kiệt, cậu giương mắt nhìn Nghiêm Hoa Miểu đứng phía xa kia, trên người hắn loang lổ vết máu đỏ chói cả mắt.
Cậu muốn bước lên phía trước vài bước, nhưng thân thể có chút không thể khống chế, Huyết Thần biết hành động của cậu liều lĩnh ra sao, cũng biết hôm nay cậu đã mất đi bình tĩnh trước đó. Vốn có thể hoàn hảo không tổn hao gì, vốn có thể khiến trận chiến kết thúc bằng dấu chấm câu hoàn mỹ, chỉ là cậu không muốn, không muốn phòng thủ, không muốn lãng phí thời gian chờ cơ hội tấn công, từ đáy lòng cậu không muốn cho đám hỗn đản kia sống lâu thêm một giây, ngay cả thời gian giãy giụa thở dốc trước khi chết cũng không được.
Công kích tới ào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-nay-bi-dien-a/3491975/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.