Mặt trời dần chiếu sáng lên con đường bằng phẳng, trong đêm tối Huyết Thần mở mắt, đứng dậy nhìn thoáng qua Nghiêm Hoa Miểu đang ngủ bên cạnh. Chuyện đang dần tiến triển theo hướng khiến người không hiểu nổi, người kia ngủ rất an ổn cũng rất thơm ngọt, xem ra nền đất cứng rắn mấy cũng không làm phiền đến giấc ngủ của hắn. Như vậy thật tốt, Huyết Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi, một cảm giác kỳ quái quanh quẩn trong lòng cậu, dần dần hình thành nên một loại cảm giác mông lung mà xa lạ, cậu cũng không thấy chán ghét hay phản cảm, có chút vui vẻ, rồi lại hỗn loạn sợ hãi.
Cậu cố gắng di chuyển sao cho kinh động đến hắn, ánh trăng chiếu lên mặt khiến hắn nhìn qua nhu hòa mà yếu ớt, có lẽ người đàn ông này không hợp với hai từ đó, hắn từ trước đến nay luôn kiêu ngạo và lạnh lùng, chỉ là không biết vì sao trong lòng Huyết Thần cậu lại hình dung ra hai từ này.
Một loại hối thúc không tên khiến Huyết Thần vươn tay vuốt nhẹ tóc hắn, có lẽ do hắn thể hiện ra chút nhược điểm cho nên Huyết Thần dần có ý muốn trấn an và bảo vệ hắn, cảm giác lành lạnh của sợi tóc khác với độ ấm của da thịt, tựa như tơ lụa hạng nhất mềm mại và tinh tế.
Cúi đầu tới gần chút, sườn mặt dán tới tóc hắn, một mùi hương tươi mát truyền tới mũi Huyết Thần, giống như màn sương mỏng buổi sáng sớm, là mùi của nước. Đắm chìm trong mùi hương kia khiến Huyết Thần tiến lại gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-nay-bi-dien-a/3491972/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.