Có chuyện tốt như vậy, đương nhiên Mộ Y Tuyết sẽ không giải thích gì nhiều, vui vẻ tiếp nhận.
Mộ Y Tuyết đưa cái còi lên môi thổi vài tiếng, lúc nàng còn đang thổi, một thân ảnh hồng y từ xa bay tới, tựa như một ngọn lửa đánh thẳng tới...
Nam nhân nghiêng người ngồi trước cửa sổ, hồng y tung bay, l*иg ngực trắng nõn lộ ra. Nam nhân này tuyệt mỹ động lòng người, khuôn mặt tinh xảo tươi cười mị hoặc, một đôi mắt phượng tựa hồ có thể câu hồn phách con người, mỗi nụ cười, mỗi động tác đều tràn ngập dụ hoặc.
Hẳn giống như một yêu nghiệt phong hoa tuyệt đại dễ dàng đoạt mất tâm hồn người ta.
Có điều nụ cười mị hoặc kia ẩn chứa sự âm lãnh vô Tình...
"Bá" một tiếng, Phượng Kinh Thiên đoạt lại cái còi, mắt phượng đảo qua ánh mắt kinh diễm của Mộ Y Tuyết, khế nhíu mày, đáy mắt hiện lên tia chán ghét.
“Nói đi, tìm ta có chuyện gì? Cô chỉ có một cơ hội.”
Mộ Y Tuyết phục hồi tinh thần, nam nhân này tuy đẹp nhưng quá mức âm trầm, không phải loại nàng thích. Nàng. vừa ý chính là thiếu niên tuấn mỹ trong sáng như bầu trời kia...
“Ta muốn ngươi giúp ta gϊếŧ một người”, Mộ Y Tuyết cắn chặt răng, hung tợn nói, “Mộ gia Mộ Như Nguyệt, tốt nhất là ngươi cưỡng bức nàng trước, sau đó chém thành trăm mảnh.”
Phượng Kinh Thiên nhàn nhạt liếc nàng một cái, dung nhan yêu nghiệt hơi trầm xuống: “Tuy ta không muốn làm loại chuyện này nhưng nếu đã đáp ứng ngươi, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duoc-than-su/3444839/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.