“Khu khụ!” Đột nhiên, Mộ Như Nguyệt nhịn không được ho khan, trong mắt đầy ý cười, nàng buồn cười nhìn một màn trước mắt này.
Đường đường Thủ tịch đan dược sư Thanh Vân Môn Vô Ngu đại sư lại bị coi là ăn mày? Còn bị một thiếu nữ ghét bỏ như thế, lão nhân này chưa bao giờ gặp phải chuyện thế này.
“Ngươi xác định ta là ăn mày?” Vô Ngu chỉ vào mũi mình, hỏi lại lần nữa.
Hẳn chỉ không cẩn thận làm nổ đan đỉnh khiến bản thân chật vật chút thôi, từ lúc sinh ra đến nay lần đầu tiên bị người ta coi là ăn mày.
Có khất cái nào anh tuấn tiêu sái phong lưu khoáng đãng như hắn sao?
“Thì ra không những là ăn mày mà còn ngu ngốc” Mộ Y Tuyết hừ lạnh một tiếng, đời này nàng ghét nhất chính là loại ăn mày dơ bẩn này.
Loại người này căn bản là vết nhơ của xã hội, không có tư. cách sống trên đời này.
Mộ Tình cau mày đánh giá Vô Ngu trước mặt, lão nhân này tuy ăn mặc quái dị, chật vật không chịu nổi, nhưng không biết vì sao hắn lại có cảm giác lão nhân này không đơn giản.
Trước khi chưa thăm dò được thực lực đối phương, vẫn không nên đắc tội người ta.
Dù sao ở đại lục này cũng có một vài cường giả thích giả làm khất cái.
“Vị tiên sinh này, tiểu nữ còn nhỏ không hiểu chuyện, hi vọng lão tiên sinh đừng chấp nhặt nàng.”
Nói vậy ý là cường giả khinh thường so đo với kẻ yếu, hơn nữa đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duoc-than-su/3444818/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.