“Được, yên tâm đi, ta nhất định sẽ làm chủ trả lại sự trong sạch cho muội.”
Đình Nhi của hăn thiện lương như vậy, làm sao có thể nói ra mấy lời này? Nhất định là có người hãm hại nàng.
Nghe Mộ Đình Nhi nói vậy, Mộ Tình rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần lại, hẳn chỉ vào Mộ Như Nguyệt, phẫn nộ rống †o: “Có phải ngươi hay không? Ngươi làm gì Đình Nhi! Nhất định là ngươi ghen ghét hãm hại Đình Nhi.”
"Phụt!" ai ngờ hẳn vừa nói xong, một tiếng cười truyền tới.
Cơ Như Nhã giống như chưa từng nghe thấy chuyện gì bưồn cười như vậy, trong đôi mắt toàn là ý cười: “Thật là kì lạ, Mộ Như Nguyệt và Mộ Đình Nhi cách xa nhau như vậy, nàng làm sao hại đối phương được? Mộ gia chủ, Mộ Đình Nhi là nữ nhỉ ngươi, chẳng lẽ Mộ Như Nguyệt là ngươi nhặt về sao? Chẳng qua là ra vẻ nhặt được Mộ Đình Nhi thôi, bệ hạ, ngươi nói thần thϊếp nói có đúng không?”
“Ái phi nói cái gì cũng đều đúng”
Tử Nguyệt hoàng đã sớm bị giọng nói êm tai của Cơ Như Nhã câu hồn, đương nhiên nàng nói cái gì cũng đúng.
“Mộ gia chủ, ngươi xem bệ hạ cũng bảo bổn cung nói đúng” Cơ Như Nhã cười mị hoặc, môi đỏ khế mở phun ra một
đám sương nhàn nhạt.
Ánh mắt Mộ Tình hơi dao động, không biết vì sao hắn có cảm giác Nhã quý phi này đang giúp Mộ Như Nguyệt.
Vì sao?
Hắn nhớ Mộ Như Nguyệt cũng không xuất môn, cũng không kết giao với Nhã quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duoc-than-su/3444797/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.