Nói tới đây, nàng ngừng lại một chút, ánh mắt càng lạnh lẽo hơn, đâm thẳng vào tim hẳn: “Nếu như ngươi không sợ Hoa vương phủ của ngươi bị ta phá hủy.” 
Nghe vậy, Dạ Dịch Hoa cũng chưa nổi giận, cặp mắt đào hoa lộ ra tia hứng thú: “Vậy bổn vương xin đợi Mộ tiểu thư tới hủy Vương phủ của bổn vương, ha ha.” 
Để lại lời này, hắn không hề liếc hai người thêm một cái liền rời đi. 
Nữ nhân này đúng là rất thú vị, nếu nàng không phải là phế vật, hản thật muốn cầu phụ hoàng hạ chỉ ban nàng cho. mình, đáng tiếc, hẳn sẽ không vì một nữ nhân mà từ bỏ tiền đồ cẩm tú. 
“Chúng ta đi thôi” Mộ Như Nguyệt quay đầu nhìn Dạ Vô Trần, lại thấy hắn ngây ngốc nhìn hướng Dạ Dịch Hoa rời đi 
Nghe thanh âm Mộ Như Nguyệt, Dạ Vô Trần hồi phục lại tinh thần, lắc lắc đầu: “Nương tử, ta phải về phủ.” 
“Được rồi, vậy ngươi về trước đi, qua một thời gian nữa ta sẽ đến tìm ngươi.” 
Đại hội luận võ sắp bắt đầu, Mộ Như Nguyệt vội vàng dặn dò hẳn vài câu rồi bay qua hướng võ đài, cho đến khi thân ảnh nàng biến mất, Dạ Vô Trần mới xoay người đi hướng ngược lại. 
Hiếm khi có một đại hội luận võ cho nên dân chúng Phượng thành đều đi xem náo nhiệt. 
Lúc này, trong một hẻm nhỏ không người, Dạ Dịch Hoa vừa mới quẹo vào, đột nhiên có một thân ảnh chắn trước mặt hẳn.Chỉ thấy người nọ mặc trường bào nguyệt sắc nạm tơ: vàng, trên mặt mang mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duoc-than-su/3444792/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.