Sau khi nghe được lời này, Cơ Như Nhã ngồi bên cạnh Tử. Nguyệt hoàng thiếu chút nữa nhịn không được vô tay khen ngợi, không phải vậy sao? Hoàng gia này trừ Nam Vương quá cố, người nào không phải tam thê tứ thϊếp? Một đám ngựa giống lây nhiễm vi khuẩn.
"Phụt" đột nhiên một tiếng cười phá vỡ sự yên tĩnh ở đây.
Dạ Dịch Hoa loạng choạng gấp quạt xếp lại, mỉm cười nói: “Xin lỗi, ta nhất thời không nhịn được, Mộ Như Nguyệt, nếu ngươi không phải là phế vật ta nhất định sẽ cưới ngươi."
“Ta nói, ta không có hứng thú với ngựa giống, nam nhân của ta cả đời chỉ có thể lấy một mình ta, ta không muốn chung chạ với kẻ khác, cho nên dù ta có là phế vật cũng sẽ không gả cho ngươi.”
Dạ Dịch Hoa nhướng mày, quạt xếp nhẹ lay động, nói: “Phụ hoàng, nhi thần có một đề nghị."
Lúc này, Tử Nguyệt hoàng đã bĩnh phục tâm tình nhưng sắc mặt vẫn cục kì âm trầm.
“Cứ nói đừng ngại.”
“Phụ hoàng còn nhớ tên ngốc mà hoàng thúc lưu lại? Tên ngốc kia từ nhỏ đã không tiếp xúc với nữ nhân, hiện tại trong phủ cũng chỉ có một lão ma ma chiếu cố hẳn, thậm chí sau này cũng không hề tiếp xúc với nữ nhân nào, nhi thần cho răng nàng rất xứng đôi với tên ngốc kia, không băng để bọn họ định ra Tân Tấn chỉ hảo*”
*Tân Tấn chỉ hảo: thời Tân Tấn, hai nước quan hệ qua lại với nhau bằng việc kết hôn cưới hỏi, cũng có thể nói là “Tân Tấn chỉ thất”, “Tân Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duoc-than-su/3444772/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.