“Màu đỏ." Trên mặt lão giả không có biểu cảm gì đặc biệt, dù sao trên đại lục này người có thiên phú màu đỏ là nhiều nhất.Loại người này không thích hợp để tu luyện, dù có tu luyện cũng không có thành tựu.
Thời điểm hẳn chuẩn bị kêu người kế tiếp, ánh sáng màu đỏ xảy ra biến hóa.
Màu cam, không sai, màu đỏ biến thành màu cam!
Lão giả kinh ngạc há hốc miệng, thí nghiệm với cục đá này không phải có thể lập tức cho ra kết quả sao? Tại sao còn có thể thay đổi màu sắc? Thật quỷ dị.
Nhưng mà, màu sắc vẫn không ngừng biến hóa.
Màu vàng, lục, lam,...
Sắc mặt lão giả dần dần chết lặng, miệng hẳn cứng đờ không nói được câu nào, cũng may tới màu lam cuối cùng cũng ổn định lại, nhưng vẫn làm hän rất khϊếp sợ.
15 năm trước, Thanh Vân Môn thu một đệ tử nội môn ở Phượng thành, tên là Dạ Thiên Phong, được Thiên Nguyên đại sư nhận làm đệ tử. Nhưng dù sao tiểu tử kia cũng chỉ dừng ở màu lục.
Bất quá, cũng may cuối cùng cũng kết thúc.
Lão giả bưng ly trà chuẩn bị uống, bỗng nhiên thấy một màn kế tiếp, tay run lên, suýt chút nữa làm đổ ly trà.
Màu tím!
Ánh sáng kia biến thành màu tím!
Lão giả hít sâu một hơi, màu tím là thiên phú thiên tài, ở đại lục cũng chỉ có mấy người?
Nhưng mà sự biến hóa còn chưa kết thúc.
Ánh sáng màu tím chậm rãi biến mất mà tay Mộ Như Nguyệt vẫn còn đặt trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duoc-than-su/3444763/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.