Ngũ quan thiếu niên tinh xảo, khuôn mặt rực rỡ như ánh mặt trời, hoàn mỹ không tì vết, hẳn giống như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất khiến người khác không thể dời mắt.
Một thân bạch y không nhiễm bụi trần, tóc đen như mực. hỗn độn rơi trên mặt Mộ Như Nguyệt, đôi mắt trong suốt
không chút dơ bẩn trần thế.
Hắn sạch sẽ giống như không thuộc về thế giới này.
Thiếu niên không có ý tứ đứng dậy, hẳn hít hít cái mũi, gương mặt tuấn mỹ mang theo nụ cười tươi tắn, hẳn n tỷ, ngươi thơm quá."
"Trong chớp mắt, sắc mặt Mộ Như Nguyệt đen lại, lạnh lùng nhìn chăm chằm thiếu niên đang đè trên người nàng, nheo mắt nói: “Đứng lên!”
Thiếu niên lập tức dùng đôi mắt ủy khuất, đáng thương, mờ mịt nhìn nàng: “Tỷ tỷ, ta đã sai cái gì sao?”
Không biết vì sao nhìn khuôn mặt này khiến Mộ Như: Nguyệt nhớ tới đệ đệ nàng kiếp trước. Cũng là người mà nàng nguyện hi sinh hết thảy để bảo vệ. Hăn cũng đã từng nhìn nàng bằng ánh mắt vô tội, đầy ủy khuất này...
“Ha ha, tên ngốc này thật sự nhảy xuống kìa”
Một tiếng cười hài hước từ trên đầu truyền đến, Mộ Như: Nguyệt rõ ràng cảm nhận được thân thể thiếu niên cứng đờ, trong con ngươi dâng lên một tầng hơi nước, bộ dáng đáng thương thê thảm không hề giống một người bình thường.
“Đồ ngốc chính là đồ, cả đời cũng không ngóc đầu dậy. nổi." Một nam nhân tuấn dật, cao quý mặc cẩm bào đứng trước cửa sổ, hẳn mở quạt xếp, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duoc-than-su/3444760/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.