Anh nhìn thấy sự có mặt của Kính Huân ở đây cùng động tác đưa tay lên ngăn cản của vệ sĩ thì liền nhận ra em trai của mình đang tò mò và muốn vào bên trong căn phòng kia.
Hai tên thuộc hạ nhanh chóng báo cáo tình hình:
- Thưa lão đại, thiếu gia nhất quyết muốn vào trong dù bọn tôi đã ra sức ngăn cản.
Tần Lãng còn lạ gì với tính kiên quyết của em trai, một khi Kính Huân muốn điều gì thì sẽ dốc sức để làm cho bằng được, đến khi nào thất bại nhiều lần đến nhục chí mới chịu từ bỏ.
Anh nhìn Kính Huân, ôn nhu cất lời:
- Đây là phòng giam giữ kẻ đã đột nhập vào lâu đài. Tạm thời em không thể vào được.
Sự úp mở, ngăn cản của anh trai cùng vệ sĩ càng khiến Kính Huân muốn được vào trong.
- Em muốn xem kẻ đó là ai mà lại to gan như vậy.
Nữ nhân bên trong đang bị thương và vừa trải qua một cuộc phẫu thuật, bây giờ nếu để Kính Huân ngang nhiên xông vào, Tần Lãng cảm thấy không ổn lắm. Dù anh ngang tàn và thẳng tay với kẻ thù nhưng một khi đối phương là phụ nữ, anh sẽ tự khắc cư xử tử tế hơn một chút.
- Tạm thời em chưa thể vào được, đừng làm khó bọn họ nữa.
Bên trong căn phòng, bác sĩ Vương chợt cảm thấy phía ngoài đột nhiên trở nên náo nhiệt. Anh ấy nhìn cô thì thấy Ninh Mịch đã ngủ vì mỏi mệt. Di Quân rời khỏi ghế, đi nhẹ bước...
Dù Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-du-soi-vao-hang/2792903/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.