Lần đầu tiên trong đời cô được ngồi trên một chiếc ôtô đắt đỏ đến vậy. Tần Lãng vẫn tập trung lái xe, bàn tay anh thon dài lả lướt trên vô lăng rồi xoay mạnh mấy vòng để bẻ lái xe rẽ hướng. Cô thấy anh có vẻ hơi mạnh tay, xoay vô lăng chẳng chút thương tiếc trong khi chiếc xe này có giá trị tận hơn chục tỷ.
- Nhóc à, xe này là của em sao?
Không nhịn được tò mò nên cô đã hỏi thử. Còn nhớ lần trước cô gặp Tần Lãng, anh cũng ngồi trong một chiếc xe ôtô, có lẽ tay lái của "em trai" cũng không tệ.
- Phải.
Anh đáp lời ngắn gọn, nhẹ nhàng nhưng lại khiến cô càng thêm sốc. Ninh Mịch đang nghĩ một cậu nhóc mười tám tuổi đã sở hữu một chiếc xe đắt tiền như vậy, ắt hẳn gia thế của anh rất khủng khiếp. Điều này khiến cô càng thêm chắc chắn về suy nghĩ ban đầu của mình, Ninh Mịch khẳng định anh chính là con trai của ông trùm khoáng vật Ngụy Tần Lãng.
- Ùm... bạn bè của em chắc rất trầm trồ khi thấy em chạy chiếc xe này.
Cô nói nửa đùa nửa thật, chỉ đơn thuần muốn đùa một chút để bầu không khí bớt trầm lặng. Tần Lãng không nghĩ ngợi nhiều, anh thành thật đáp:
- Tôi không thường chạy xe này.
Nghe anh nói vậy, cô nở nụ cười rồi ngây ngô đáp:
- Chắc do em còn nhỏ nên ba mẹ...
Cô vẫn chưa nói hết lời thì anh đã chốt hạ bằng một câu khiến cô ê cả mặt:
- Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-du-soi-vao-hang/2792875/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.