Bốn chữ "em họ thân thiết" do anh nói ra khiến cô xém nổi hết da gà. Ninh Mịch vội đẩy tay Tần Lãng ra khỏi vai rồi nói:
- Cậu theo làm gì?
Thấy thái độ chẳng mấy yêu thương của cô dành cho em trai, trái ngược hoàn toàn với vẻ hớn hở của "cậu nhóc" khiến bác sĩ Lý cảm thấy rất khó hiểu.
- Dĩ nhiên là để ăn trưa cùng chị. Em là em trai của chị mà, chị không muốn cho em đi cùng sao?
Anh đẩy cô vào tình huống khó xử, Tần Lãng đã nói với Nhất Khải anh là em họ của cô, bây giờ cô nằng nặc đuổi anh đi thì có vẻ không ổn. Hơn nữa cứ đứng ở đây nói chuyện sẽ bị nhiều người để ý.
Cô còn chưa kịp cất lời phân xử thì anh đã nói với bác sĩ Lý.
- Anh có phiền khi em đi ăn cùng hai người không?
Bác sĩ Lý có chút bối rối, tuy nhiên anh ấy cứ ngỡ Tần Lãng là em trai họ của cô nên cũng thoải mái, anh ấy còn nghĩ muốn chinh phục được Ninh Mịch thì cũng cần phải lấy lòng được người nhà của cô.
- Có gì đâu mà phiền chứ, càng đông càng vui mà.
Tần Lãng nở nụ cười rồi kéo tay cô:
- Chị à, chúng ta đi thôi.
Ninh Mịch miễn cưỡng bước theo anh, dù cô đang rất muốn giật tay lại. Cô cảm thấy hôm nay anh rất lạ, từ hành động đến lời nói đều không giống cậu em trai lạnh lùng thường ngày chút nào. Dạo gần đây cô còn thấy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-du-soi-vao-hang/2792834/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.