Chương trước
Chương sau
 

 Mặc kệ nữ tử này đã từng là cái dạng gì, bây giờ nàng đã là người trấn thủ tổ sơn của thánh địa, là hộ giả trên danh nghĩa của chúng sinh Thương Huyền. 

 Nếu như là người trấn thủ tổ sơn trước đó, bọn hắn sẽ không coi là gì, chính là một kẻ bài trí, nhưng bây giờ nàng không chỉ có đột phá đến cảnh giới Thánh Vương, thật đúng là đã nắm tất cả thánh địa ở trong tay, càng đã gây dựng lên mấy khu an toàn, có được lực ảnh hưởng tuyệt đối. 

 Bọn hắn biết rõ nữ tử này có khuynh hướng về Khương Phàm, lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện xấu, nhưng lại là không dám đụng vào nàng. 

 Lý Quân Dao đứng lên từ chỗ ngồi Thiết Huyết Vương mà Thiết Long cổ thụ xen lẫn tạo nên cho nàng, dáng người cao gầy thon thả, nàng ưa thích y phục hoa lệ, hôm nay càng mặc một bộ trường bào trắng tuyết, phía thêu lên lên những đám mây đỏ ở cạnh góc, ung dung hoa lệ lại không mất thái độ tôn quý. 

 Ở sau lưng nàng, liên tiếp giáng lâm hơn mười vị trưởng lão tổ sơn, thậm chí còn có trấn thủ tiền nhiệm, Diêu Khải Minh. 

 Chu Kỳ và đám người nhìn đến nhíu chặt mày lên, người trấn thủ tổ sơn khác đều là điệu thấp khiêm tốn, nương môn nhi này lại có diễn xuất như một Nữ Vương, trương dương đến làm càn. 

 Khương Bá thi lễ một cái đối với Lý Quân Dao ở xa xa, nói với bọn người Chu Kỳ: 

 - Hôm nay mời các vị tới, là có một chuyện quan trọng muốn tuyên bố, đặc biệt xin mời người trấn thủ tổ sơn tới chứng kiến. 

 - Chuyện gì? 

 Bọn người Chu Kỳ mơ hồ cảm giác chuyện hôm nay rất không đơn giản. 

 Giọng Khương Bá cao vút, hòa với năng lượng quanh quẩn khắp trời đất: 

 - Loạn chiến tiếp tục kéo dài đến nay, Chí Tôn Kim Thành, Cổ Hoa hoàng thành, Huyền Nguyệt hoàng triều và các hoàng tộc lần lượt bị xoá tên, Vạn Đạo Thần Giáo, Phù Tang Thần Cung, Thao Thiết Yêu tộc cũng đều lần lượt bị hủy diệt, chỉnh thể Thương Huyền đã tổn hao nhiều nguyên khí, dân chúng càng là cất tiếng oán than dậy đất trời. Khương Phàm cảm thấy thương tiếc sâu sắc, thẹn với dân chúng, cũng lo lắng cho an nguy của Thương Huyền. Cho nên... 

 - Khương Phàm chủ động đề nghị, sau khi hắn triệt để thanh toán Bát Bộ Hoàng Đạo, bảo vệ chủ quyền Thương Huyền, sẽ kết thúc chiến tranh. 

 - Đối với chỗ tội ác phạm phải trước đó của Chí Tôn Hoàng Đạo các ngươi, chuyện cũ sẽ bỏ qua, thừa nhận địa vị của các ngươi, cùng có quyền khống chế lãnh địa sở thuộc. Nếu như các ngươi tiếp nhận, sau khi Khương Phàm giải quyết xong Cửu Lê Ma tộc cùng Thiên Cực giới, sẽ lấy Thượng Thương cổ thành làm cơ sở, trùng kiến Vạn Thế Thần Triều, chính thức thống ngự Thương Huyền. 

 - Từ nay về sau, Xích Thiên Thần Triều, Đại Quang Mang Thần Điện, Tru Thiên Thần Điện, cùng Cửu Thiên Thần Giáo, đều phải ủng hộ Vạn Thế Thần Triều, cùng nhau bảo vệ lợi ích Thương Huyền. Sự vụ nội bộ, riêng mình làm chủ, nhưng chiến tranh với bên ngoài, các ngươi phải nghe đợi Vạn Thế Thần Triều điều khiển, đồng tâm hiệp lực. 

 Bọn người Chu Kỳ có chút há mồm, chăm chú nhíu mày, cơ hồ là trợn mắt hốc mồm nhìn Khương Bá đang tuyên cáo cao vút. 

 Cái quái gì? 

 Ta nghe lầm sao? 

 Đó là tên ngu xuẩn sao? 

 Không phải Sí Thiên giới các ngươi chỉ vừa mới thoát khỏi Thiên Trụ sơn sao? 

 Là thoát khỏi! 

 Làm sao lại như toàn thắng như thế cơ chứ! 

 Không phải các ngươi vừa mới giải quyết Phù Tang Thần Cung sao? Làm sao lại như mới ngược Chí Tôn Hoàng Đạo như thế cơ chứ! 

 Bây giờ các ngươi ngay cả Thần Linh đều không có, chỉ là mấy Thánh Hoàng, lại còn muốn trùng kiến Vạn Thế Thần Triều? Còn muốn hiệu lệnh Thương Huyền, để cho Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta đều cúi đầu xưng thần? 

 Chu Kỳ và đám người cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy. 

 Đã đến bước này sao? 

 Là bọn hắn đã bỏ qua cái gì sao? Hay là đám người này bành trướng, lên ý nghĩ hão huyền rồi? 

 Sau khi Khương Bá nói xong, hắn cũng không để ý đến ba tên gia hỏa ngốc kia nữa, mà là chắp tay hướng phía Lý Quân Dao, thanh âm cao vút vang dội. 

 - Chúng ta không nguyện ý lại nội chiến, chủ động tỏ thái độ nghỉ chiến. Chúng ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nguyện ý khoan dung cho tội của Chí Tôn Hoàng Đạo ác. Từ lúc bắt đầu tất cả hành động chiến tranh đến nay, chúng ta đều là đang thanh lý hoàng đạo ngoại vực, nhổ tai mắt của Đế tộc tại Thương Huyền, cũng không phải cố ý hiếu chiến. 

 - Từ nay về sau, tất cả mục đích của chúng ta, cũng đều là bảo vệ Thương Huyền, bảo vệ Thương Huyền. 

 Khương Bá nói xong, lại hành lễ đơn giản với Lý Quân Dao, nói: 

 - Còn xin tổ sơn chứng kiến!! 

 Lý Quân Dao uy nghi lạnh nhạt, chậm rãi gật đầu: 

 - Thương Huyền liên tiếp phát sinh chiến tranh, khiến cho thiên tai giáng thế, sơn hà nghịch loạn, tiếng kêu ca sôi trào, ta thấy nguy cơ chiến tranh càng lớn hơn đã muốn bộc phát, dân chúng ở các nơi đều đang sợ hãi tuyệt vọng. Các ngươi có thể làm ra thái độ như thế, đúng là không dễ, ta sẽ mang thái độ của các ngươi về khu an toàn, chuyển cáo tin tức tốt này cho dân chúng. 

 Bọn người Chu Kỳ nghe được thì cau chặt lông mày, đây là muốn làm gì, bắt đầu kiếm lời dân ý rồi? 

 Nếu Khương Phàm đều đã chủ động hạ thấp tư thái, mà bọn hắn còn muốn khai chiến, chính là không để ý đến ý nguyện của chúng sinh, chính là kẻ cầm đầu nhấc lên nội chiến? 

 Bọn hắn cũng không phải đồ đần, nhìn Khương Bá, nhìn lại Lý Quân Dao, rõ ràng hoài nghi đây chính là hai bên đang lợi dụng bọn hắn để diễn trò! Làm cho người trong thiên hạ nhìn!! 

 Ngưng chiến?? 

 Tên hỗn đản Khương Phàm kia chịu ngưng chiến? Chính hắn đều không tin! 

 Còn khoan dung tội ác của chúng ta, còn sẽ bỏ qua chuyện cũ? 

 Chúng ta còn không có tha thứ cho ngươi đây! 

 Chu Kỳ, Phương Hồng Tín, Âu Dương Thanh Liên trao đổi ánh mắt, loại tràng diện này nên ứng phó như thế nào đây?? 

 Trong lời Khương Bá nói kia toàn là bẫy! 

 Nếu như đồng ý ngưng chiến, chẳng khác nào thừa nhận bọn hắn phạm qua 'tội ác', chẳng khác nào bọn hắn muốn ủng hộ Khương Phàm! 

 Nếu như không đồng ý ngưng chiến, vậy thì cái mũ tai họa dân chúng này sẽ bị chụp xuống, ngay cả Thần Tôn đều gánh không được! 

 Đúng là không biết xấu hổ, quá không biết xấu hổ!! 

 Ngươi muốn đánh trận liền cứ đánh, còn đột nhiên chơi lên âm mưu dương mưu như thế! 

 Lý Quân Dao thản nhiên nói: 

 - Ta đã biết, Xích Thiên Thần Triều trên chuyện ngưng chiến có do dự, có điều kiện. Đại Quang Mang Thần Điện thì sao? 

 - Ngươi... 

 Chu Kỳ suýt chút nữa đã mắng lên, ta mẫu thân nó còn nói do dự? Nói điều kiện?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.