Chương trước
Chương sau
 

 Thiên Hậu quả quyết nói: 

 - Lập tức phá hủy Thiên Trụ sơn! Cắt đứt liên hệ giữa Thiên Khải cùng Thương Huyền, ngăn đám người Xích Thiên Thần Tôn ở Thiên Khải chiến trường! Sí Thiên giới di chuyển về hướng tây, liên hệ Cửu Thiên Thần Tôn mang lên toàn bộ cường giả thần giáo, mau chóng tụ hợp cùng chúng ta, ngạnh kháng Tru Thiên Thần Tôn cùng Quang Mang Thần Tôn chặn đánh. Chỉ cần có thể kiên trì đến Tây Bộ, chúng ta liền có thể cùng Thần Thụ Thế Giới gặp nhau. 

 - Không được! Tuyệt đối không thể được! 

 Đông Hoàng Toại lập tức hô to, nghiêm túc nói: 

 - Việc đã đến nước này, thần giáo chúng ta khẳng định sẽ bị bại lộ. Nếu như cắt đứt liên hệ, Cửu Thiên hoàng thành phải làm sao bây giờ? Mặc dù bọn hắn có thể ẩn vào hư không, nhưng dưới sự tức giận, Xích Thiên Thần Tôn vô cùng có khả năng sẽ Thiên Khải tiếp tục lùng bắt, nếu như hoàng đạo khác lại liên luỵ vào, bọn hắn đều có thể phát hiện tung tích hoàng thành bất cứ lúc nào, đến lúc đó... 

 Khương Phàm hơi suy nghĩ, hắn mở mắt ra nói: 

 - Nếu các ngươi ở dưới này đã nhận được tin tức, Thiên Khải Cửu Thiên hoàng thành cũng sẽ nhận được tin tức vào hôm nay. Ta hiểu rõ Đông Hoàng Càn, hắn hẳn là có thể nghĩ đến biện pháp sớm di chuyển. Chỉ cần Đông Hoàng Toại có thể thành công trở lại Thiên Trụ sơn, Sí Thiên giới lập tức nối liền bọn hắn, di chuyển về hướng tây! 

 - Đông Hoàng Toại giáo chủ, ngươi lập tức trở về, thần giáo có thể mang lên cái gì thì đều mang lên toàn bộ, đến Trung Tây Bộ, lại mời Thần Tôn mau chóng đến nơi đây cứu viện. 

 Bạch Tai nói thẳng: 

 - Nếu như không về được thì sao? Không phải thuộc hạ cố ý muốn vứt bỏ ai, nhưng nếu Chí Tôn Hoàng Đạo đã làm bố trí tinh diệu, khẳng định sẽ trọng điểm chiếu cố Đông Hoàng Càn bên trong Cửu Thiên hoàng thành. Nếu như trước ngày sáu hắn vẫn chưa có trở về, tất cả hoàng đạo hoàng tộc Thương Huyền đều muốn tụ tập tới đây, đến lúc đó... Chúng ta ai cũng đi không được! Chúng ta không thể nào bởi vì hắn mà để toàn thể Sí Thiên giới chôn cùng! 

 Bạch Tai biết mình không nên phản bác như vậy, nhưng hắn lo lắng chính là Khương Phàm. 

 Nếu Chí Tôn Hoàng Đạo đã phán định Khương Phàm sẽ ở Sí Thiên giới, một khi xé rách phòng ngự của Sí Thiên giới, khẳng định sẽ trọng điểm chiếu cố Khương Phàm. 

 Coi như Khương Phàm mạnh hơn, cũng gánh không được Thần Linh tấn công, huống chi lại còn là hai vị Thần Linh hơn ngàn tuổi! 

 Bọn người Kiều Vô Hối cũng trở nên nghiêm trọng, nhìn chằm chằm Khương Phàm. 

 Bọn hắn cũng lo lắng, mặc dù Chí Tôn Hoàng Đạo không có nói trước thương lượng cùng Cửu Thiên Thần Giáo, nhưng cuối cùng bọn hắn vẫn sớm nhận được tin tức, chuyện này cũng đã cho bọn hắn tranh thủ thời gian quý giá thoát khỏi. 

 Nếu như bây giờ liền đi, nhất định có thể lo Quang Mang Thần Điện cùng Tru Thiên Thần Điện ở vòng ngoài trở tay không kịp. 

 Nếu như kéo dài thêm, tất cả hoàng tộc cùng hoàng đạo liền sẽ liên tiếp đến đây, hình thành vây kín! 

 Mà Chí Tôn Hoàng Đạo có thể hành động toàn diện, khẳng định là sẽ mang toàn bộ bảo vật cất dưới đáy hòm tới. Coi như Xích Thiên Thần Triều không xuống, nếu như vây bắt toàn diện, cũng có thể xé mở Sí Thiên giới! 

 Đông Hoàng Toại chăm chú nhìn Khương Phàm, mặc dù tình huống rất nguy hiểm, nhưng nếu như bây giờ triệt để phá hủy Thiên Trụ sơn, bọn người Đông Hoàng Toại liền cửu tử vô sinh! 

 Khương Phàm không có nhiều do dự, hắn quả quyết nói: 

 - Chúng ta là minh hữu, hẳn là nên chờ! Nhưng tình huống khẩn cấp, hi vọng Đông Hoàng Toại giáo chủ có thể hiểu được, chúng ta đợi đến... Ngày bốn, không được, đợi đến sáng sớm ngày năm! 

 - Chúng ta đợi! 

 Thiên Hậu cũng tỏ thái độ, ngữ khí kiên quyết. 

 Nếu Đông Hoàng Toại đã đến báo cáo với bọn hắn trước tiên, bọn hắn cũng không thể ném Cửu Thiên hoàng thành ở Thiên Khải mà chạy ngay đầu tiên, nếu không tất nhiên rét lạnh lòng người, thậm chí Cửu Thiên Thần Giáo nơi đó sẽ đoạn tuyệt quan hệ! 

 - Nếu như tình huống không có thay đổi đặc biệt, Giáo Tôn sẽ bảo đảm trước ngày năm đó, tận hết khả năng chạy tới nơi này. 

 Đông Hoàng Toại đã được hai nhân vật chủ yếu là Khương Phàm cùng Thiên Hậu cam đoan, hắn quay người muốn rời khỏi. 

 Đan Hoàng lại gọi hắn lại, đưa lên một cái hộp gấm: 

 - Đây là Xích Dương Thiên Nguyên Đan, trước mắt chỉ luyện thành hai viên. 

 Trong lòng Đông Hoàng Toại chìm xuống, đây là thứ muốn mệnh đó sao. 

 Nhưng nếu thật sự đi đến một bước kia, chỉ có thể làm như vậy, hắn nhận lấy hộp gấm, nhanh chóng rời khỏi, lao tới Cửu Thiên Thần Giáo. 

 Sau khi hắn đi, bầu không khí xung quanh núi cao đã bị đè nén xuống. 

 Hưng phấn trước đó đã không còn sót lại chút gì! 

 Đây không thể nghi ngờ là nguy cơ nghiêm trọng nhất mà Khương Phàm gặp phải từ khi quật khởi đến nay! 

 - Thương Thiên vẫn chiếu cố chúng ta, để cho chúng ta có thời gian chuẩn bị. 

 Khương Phàm sâu hít một hơi, hắn nhanh chóng quay ngược suy nghĩ trở lại, nói: 

 - Xích Thiên Thần Tôn, Quang Mang Thần Tôn, hai vị Thần Linh hẳn là đều ở bên ngoài, bốn vị Thánh Hoàng hẳn là cũng đều ở đó, đoán chừng Thánh Vương có chín người trở lên. Thiên Cực giới, Cửu Lê Thần Cung, hai vị Thánh Hoàng, tám vị ở hai bên Thánh Vương. Thao Thiết Yêu tộc, Thái Cổ Thần Miếu, hẳn là cũng sẽ đến, dự định xấu nhất, bọn hắn đều bồi dưỡng được Thánh Hoàng. 

 - Như thế này thì lại là hai vị Thánh Hoàng, năm vị Thánh Vương trở lên. Phù Tang Thần Cung còn không có bài trừ hiềm nghi, hẳn là sẽ không tới. Nếu Sinh Mệnh Thần Điện đã sớm trung lập, Chí Tôn Hoàng Đạo sẽ không lại liên hệ bọn hắn. Lục đại hoàng tộc như Trấn Nam Yêu Quốc kia, dự đoán tổng cộng có ba vị Thánh Vương. 

 - Như vậy có tính được, chính là... Hai vị Thần Linh, tám vị Thánh Hoàng, hai mươi lăm vị Thánh Vương, Thánh Linh ước chừng bốn mươi người, Bán Thánh cùng Niết Bàn cửu trọng thiên, tổng số từ trăm người trở lên! 

 Lời nói trĩu nặng của Khương Phàm làm cho tất cả mọi người đều cảm nhận được áp bách hít thở không thông. 


 - Thu thập toàn bộ vật hữu dụng. Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên trở xuống, toàn bộ chuẩn bị vào Thông Thiên Tháp của ta! Những người khác, làm tốt chuẩn bị tử chiến. Thiên Hậu an bài bố trí tọa trấn. Ta... Dung hợp đầu lâu kiếp trước! Xông vào Thánh Hoàng cảnh! 

 Khương Phàm an bài, sau đó nhanh chóng rời khỏi. 

 - Phải vào Thánh Hoàng rồi? 

 Kiều Hinh và đám người nhìn Khương Phàm rời khỏi, trong lòng đã thoáng có lực lượng. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.