Chương trước
Chương sau
 Cũng may Hướng Vãn Tình rất mau đã tìm trở về bản thân, nhìn nam tử trước mặt, đôi môi đỏ khẽ mở, thản nhiên cười mà nói: 

 - Vui mừng không? Đuôi thứ mười đã ra đời! Tỷ tỷ sáng tạo ra kỳ tích, có hi vọng bước lên cảnh giới Thánh Hoàng! 

 Nụ cười quen thuộc, cảm giác quen thuộc, để Khương Phàm thoáng thở phào, che kín y phục, nâng đỡ cho nàng: 

 - Các ngươi quá mạo hiểm. 

 - Lúc bắt đầu chúng ta rất cẩn thận, sau khi xác định không có nguy hiểm mới bắt đầu. 

 Hướng Vãn Tình ném y phục cho Khương Phàm, đưa lưng về phía hắn mặc lại y phục đỏ của mình, bóng lưng mê người, khe rãnh chập trùng, để Khương Phàm nhìn mà căng phồng huyết mạch, mùi thơm cơ thể nồng đậm càng làm cho hắn oai hùng bừng bừng phấn chấn, suýt chút nữa liền không giữ nổi bình tĩnh. 

 Tuy nhiên có tỷ tỷ người ta trông coi, hắn vẫn cố gắng hít vào thở ra, ổn định xao động ở trong lòng. 

 Khương Phàm tranh thủ thời gian đưa lưng về phía Hướng Vãn Tình, nói với Hướng Vãn Đồng: 

 - Tài nguyên không độn bên trong Sí Thiên giới, đồ tốt đều đã dùng xong, nhưng Đan Hoàng nơi đó có rất nhiều dược liệu, nếu như cô có cần, cứ việc đi đến lấy, Đan Hoàng sẽ phối hợp với ngươi điều trị thể chất của đuôi thứ mười. 

 - Ta sẽ không khách khí. 

 Hướng Vãn Đồng cũng rất chờ mong đuôi thứ mười trưởng thành. 

 Mặc dù xác thực bồi dưỡng rất khó, nhưng tại nơi lấy chiến dưỡng chiến như Sí Thiên giới này, giống như không phải rất thiếu tài nguyên, huống chi còn có vị lão tổ tông Đan Đạo. 

 Nàng có lòng tin trong thời gian ngắn nhất sẽ bồi dưỡng đuôi thứ mười đứng lên. 

 Nếu quả thật đến ngày ấy, nàng chính là Thánh Hoàng! 

 Vị Thánh Hoàng đầu tiên trong vạn năm qua của Hướng gia!! 

 Sau khi chết nàng đều có lực lượng để gặp mặt các vị tổ tiên. 

 Khi mà Khương Phàm mang theo Hướng Vãn Tình và Hướng Vãn Đồng rời khỏi mê vụ, trong rừng rậm dãy núi đều nhấc lên từng tiếng hoan hô. 

 Lại một vị Thánh Hoàng Thiên phẩm! 

 Sí Thiên giới đã có hi vọng xuất hiện vị Thánh Hoàng thứ năm! 

 Năm vị Thánh Hoàng? 

 Nếu như Hướng Vãn Đồng thật sự có thể thành công, Vạn Thế Thần Triều đều có thể chân chính kiến quốc! 

 Mặc dù quá trình trưởng thành sẽ rất dài dằng dặc, nhưng cảm giác khi tỉnh được đuôi thứ mười, không chỉ có mang ý nghĩa thăng hoa linh văn, cũng kích phát ra huyết mạch phản tổ, bây giờ khẳng định là Thiên Hồ Thánh Vương đã mạnh hơn, nói là khinh thường quần hùng Thánh Vương thật đúng là không sai biệt lắm. 

 Ngay cả Đại Tặc đều kích động muốn cùng đọ sức một phen vị Thập Vĩ Thiên Hồ này. 

 - Địa vị của Hướng gia lại cao hơn rồi. 

 Trực giác Giới Chủ nhìn thấy, dung mạo và mị lực của Hướng Vãn Tình cùng Hướng Vãn Đồng đã đủ để bắt được Khương Phàm, bây giờ lại là Thánh Vương cùng Thánh Hoàng, địa vị đã thật sự rất ổn. 

 - Đều chuẩn bị xong chưa? 

 Khương Phàm chào hỏi bọn người Kiều Vô Hối tụ tới. 

 - Đã sớm chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào. 

 Bọn người Khương Quỳ, Khương Bá đáp lại cao vút, tăng vọt chiến ý. 

 Đó là Xích Thiên Thần Triều, là Chí Tôn Hoàng Đạo có tiềm lực chiến tranh lớn nhất Thương Huyền, nói là hoàng đạo mạnh nhất đều không đủ, nếu như có thể công phá nơi đó, nhất định có thể tìm kiếm số lượng lớn tài nguyên, nhất là thần cốt. 

 Thấy người khác đã thành Thánh Vương Thánh Hoàng, bọn người Khương Bá ngoại trừ hâm mộ, thì chính là chờ đợi chiến tranh mới. 

 - Chờ người của Cửu Thiên Thần Giáo, chúng ta sẽ xuất phát. Nhưng lần này Địa Ma Thụ đều sẽ ở lại, Thiên Hồ Thánh Vương, Ngu Chính Uyên, Kim Hống các ngươi cũng ở lại. 

 - Vì sao? 

 - Gần đây đám người Quang Mang Thần Điện cử động rất khác thường, để phòng vạn nhất. 

 - Sí Thiên giới đều đụng vào Thiên Trụ sơn, bọn hắn còn có thể làm cái gì? Dù có như thế nào đi nữa cũng không nên trực tiếp khai chiến ở chỗ này được. 

 - Để phòng vạn nhất. 

 - Chỉ dựa vào các ngươi, có thể công phá Xích Thiên hoàng thành sao? 

 - Các cao tầng của Xích Thiên Thần Triều cũng đều đang ở Thiên Khải chiến trường, đây là thời điểm phòng ngự của hoàng thành yếu nhất, chỉ cần chúng ta ứng phó toàn lực, có lẽ còn là sẽ có hi vọng. 

 Ngu Chính Uyên cảm thấy thật đáng tiếc mà thở dài, từ sau khi Khương Phàm đề nghị, hắn liền ma quyền sát chưởng chuẩn bị chinh chiến Xích Thiên Thần Triều. 

 Đó không chỉ là vinh quang kiêu ngạo, càng có thể cướp đoạt tài nguyên rộng lượng từ trong hoàng thành, ví dụ như thần cốt, sau đó bồi dưỡng Hỗn Độn Chiến tộc có thêm càng nhiều Thánh Linh. 

 Kết quả... Bị tước đoạt rồi? 

 Vẫn còn tốt khi lão tổ của bọn hắn có thể tham chiến, hẳn là có thể được khen thưởng. 

 đội ngũ Bách Lý Mạc Yêu cùng Kiều Anh Tung và các Bán Thánh cũng đang ma quyền sát chưởng chuẩn bị cưỡng ép chen vào trong chiến tranh, cũng không có cách nào xì hơi. 

 Thiên Hậu nhắc nhở: 

 - Không nên tùy tiện tiến công, sau khi đến đó cần kiểm tra địa tầng và hư không trước, phải bảo đảm không có mai phục. Nếu quả thật có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, quả quyết rút lui, tuyệt đối không nên ham chiến. 

 Khương Phàm gật đầu nói: 

 - Thay đổi sách lược ban sơ, lần này chủ yếu lấy hấp dẫn lực chú ý của Tru Thiên Thần Tôn cùng Quang Mang Thần Tôn làm chủ. 

 - Đông Hoàng Như Ảnh là Thánh Vương Thiên phẩm linh văn, đối với không gian ba động hẳn là rất mẫn cảm, nhắc nhở nàng lưu ý hư không. 

 Thiên Hậu nhắc nhở để đám người gật đầu, lại làm cho Khương Phàm ngây ngẩn cả người. 

 - Ai?? 

 Khương Phàm rút rút khóe miệng, thanh âm đều nhỏ mấy phần. 

 - Đông Hoàng Như Ảnh, còn có muội muội nàng Đông Hoàng Như Yên. 

 - Cái gì Như Ảnh... Cái gì Như Yên? Làm sao ta... Nghe không hiểu... 

 Khương Phàm lúng túng đến mức mặt đỏ rần. 

 Đám người hai mặt nhìn nhau, còn không có khai thật sao? 

 Kìm nén đến đủ lâu! 

 Đều đã trở về nửa năm, còn để hai cô nương nũng nịu ở trong Thông Thiên Tháp sao? 

 - Người mà Cửu Thiên chọn làm thông gia với chàng, chàng quên các nàng rồi? 

 - Là... Nàng!! Không có bọn họ!! Chỉ một người! 

 Khương Phàm nhìn trái phải một cái, là ai lắm mồm? 

 Đám người toàn bộ đều hất ánh mắt ra, không dám đối mặt với Khương Phàm. 

 - Thay ta hỏi thăm các nàng. 

 Thiên Hậu cũng không có nói nhiều, nàng cưỡi Thiên Bằng đi đến cấm khu của Sí Thiên giới, nàng muốn chào hỏi Hỗn Độn Cự Long, sớm làm tốt chuẩn bị rời khỏi nơi này. 


 - Đều biết rồi? Không ai hoan nghênh sao? 

 Đông Hoàng Như Yên trông mong tứ phương, làm sao lại đều chạy đi hết thế, không có ở lại chào hỏi sao? 

 - Tình huống rất phức tạp, sau này lại giới thiệu cho các cô biết... 

 Khi Khương Phàm đang nói chuyện, Kiều Hinh đột nhiên xông trở lại, ngạc nhiên đánh giá hai tỷ muội trước mặt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.