Chương trước
Chương sau
 Nếu như có thể tái hiện vinh quang tiên tổ, nó chính là công thần chân chính của Kỳ Lân tộc! 

 - Không nên vọng động! Kim Vô Song biết Khương Phàm đã tiếp cận chúng ta, nếu như ngươi đột nhiên biến mất, rất dễ dàng khiến cho nàng ngờ vực vô căn cứ... 

 Thời điểm Kỳ Lân đang nơi này kịch liệt thảo luận, khung trời nơi xa lại đột nhiên bạo động, mấy trăm dặm bầu trời trong sáng không có dấu hiệu nào phá thành từng mảnh nhỏ, lộ ra thâm không hắc ám. 

 Một màn này lập tức kích thích biển người đang dõi mắt nhìn ra xa. 

 Hư không sao lại nát? 

 Là Hư Không Lân Trùng ra tay sao? 

 Quá tốt rồi! 

 Có Hư Không Lân Trùng phối hợp, nhìn xem Khương Phàm chạy đi đâu! 

 Thậm chí hôm nay có thể vây chết hắn! 

 Thâm không hắc ám cuồn cuộn mãnh liệt, như sóng đào, từng đường quyền cương như thiên thạch mở ra hư không, tràn ngập đất trời đánh về phía Khương Phàm cùng cự ngạc đang phóng tới. 

 - Hư Không Lân Trùng tới? Diễn kịch mà thôi, không đến mức nghiêm túc như vậy chứ. 

 Cự ngạc đong đưa thân thể, nhấc lên long khí cuồn cuộn, kích ra huyết lân. 

 Huyết quang lượn lờ mặt ngoài huyết lân, giống như long huyết tươi mới chảy xuôi, bạo phát thần uy kịch liệt, giống như mười tám tấm cự thuẫn nguy nga bị Thiên Long quay quanh, chặn lại ở phía trước. 

 Ầm ầm!! 

 Quyền cương cuồng dã bạo kích hư không, chấn động Thiên Hải. 

 Mười tám tấm Long Lân lay động lịch liệt, lù lù như cự nhạc, cưỡng ép gánh vác tinh thần bạo kích. 

 Mặt biển nhấc lên sóng to gió lớn, cuộn trào mãnh liệt bốn phương tám hướng, thanh thế cực kì khủng bố. 

 Nhưng... thế công đến từ hư không vẫn liên miên bất tuyệt, từng đường quyền cương dung hợp hư không kinh khủng, không nhìn đến khoảng cách không gian, tiếp tục bạo kích huyết lân mà cự ngạc chống lên. 

 Quyền cương đụng vào Thiên Hải nhấc lên lôi triều giống như vết nứt không gian, cuồng dã lan tràn, muốn xé rách Thiên Hải vô tận. 

 - Hư Không Lân Trùng có Thánh Vương sao? Đến thật sao? 

 Cự ngạc kích phát huyết mạch, một lần nữa hóa thành Thiên Long, giương cánh bay lên không, đôi mắt sắc bén, long khí trùng thiên. 

 Nó diễn hóa ra hàng vạn long ảnh, lướt qua mười tám tấm Huyết Lân Thuẫn, cuồng kích giữa thâm không. 

 Vạn long tề phát, thanh thế to lớn, tiếng long ngâm to rõ, vang vọng khắp Thiên Hải. 

 Hư không sôi trào lên, rung động ầm ầm, kinh hồn nhiếp phách. 

 Đằng Xà và mấy thú triều đang đuổi theo liên tiếp dừng lại, gắt gao tiếp cận thâm không bạo động. 

 Không đúng, Hư Không Lân Trùng đều đang ở trên thân bọn chúng, ai đang chặn đánh Thiên Long? 

 Cái không gian bạo động này không thể nghi ngờ là đã đạt tới vấn đề Thánh Vương! 

 - Đại Tặc, lui!! Lui ngay!! 

 Khương Phàm đột nhiên biến sắc, nghiêm nghị hét lớn. 

 Trong tích tắc, trái tim của hắn bành trướng nhảy lên, toàn bộ bản thân thức tỉnh. 

 Hắn hiện ra Lăng Thiên Thuật, đánh tan không gian trói buộc, ở trước sống chết, vọt tới phía trước cự ngạc, không đợi toàn bộ bản thân giao hòa cùng thân thể, đã lập tức vung lên Thái Cổ Thông Thiên Tháp. 

 - Ngươi làm sao... 

 Đại Tặc vừa muốn kinh ngạc, đột nhiên phát giác được một loại khí tức để nó hồi hộp, huyết mạch cũng là nổi lên từng cơn ớn lạnh. 

 - Phòng! 

 Khương Phàm gào thét, đều không có thời gian nhiều lời một chữ, điên cuồng giao hòa với bản thân, thúc giục Thông Thiên Tháp. 

 Thông Thiên Tháp từ tầng đầu tiên đến tầng thứ năm, tấn mãnh kích phát, nương theo cường quang cuồn cuộn, giống như là như trụ trời ầm vang đứng vững, quy mô tăng vọt, va chạm đại dương mênh mông, giơ cao nâng lấy bầu trời. 

 Đường vân thàn bí mà cổ lão từ dưới đi lên ở mặt ngoài Thông Thiên Tháp như Vạn Đạo thông thiên, tầng tầng giải phóng lấy uy lực và năng lượng bảo tháp khích phát ra. 

 Thiên Hải mênh mông đều giống như muốn bị Thông Thiên Tháp triệt để trấn áp lại. 

 Đại Tặc không rõ tình huống, khống chế mười tám tấm Huyết Lân nhanh chóng trở về, giống như là pháo đài bảo vệ bọn hắn, cùng với tiếng gào thét hùng hậu, huyết mạch toàn thân nhanh chóng sôi trào, kích phát ra long khí thao thao bất tuyệt, đánh thẳng vào huyết lân, kích phát ra uy lực Thiên Long chân chính. 

 Bọn hắn điên rồi, cũng trở nên luống cuống. 

 Bởi vì theo sụp đổ hư không, Khương Phàm thình lình từ trong hư không thấy được một thân ảnh già nua mà quen thuộc. 

 Lão tổ Thánh Hoàng của Thái Cổ Thần Miếu, Hạo Huyền Minh! 

 Dựa theo Khương Phàm suy tính, Thái Cổ Thần Miếu phải tầm nửa tháng nữa mới có thể đến, nhưng nhìn thấy sụp đổ hư không, Khương Phàm đã biết nguyên nhân. 

 Thái Cổ Thần Miếu còn có võ giả không gian, không phải Thánh Vương, cũng là Thánh Linh đỉnh phong! 

 - Phần Thiên Thần Hoàng, rốt cuộc chúng ta cũng gặp mặt! 

 Hạo Huyền Minh khô gầy, mặt mũi tràn đầy nhăn nheo, nhưng toàn thân lại lưu chuyển Âm Dương nhị khí, khuấy động uy thế tuyệt luân khủng bố. 

 Hắn không chỉ là Thánh Hoàng ngàn năm, càng là chưởng khống giả Thái Âm Thái Dương cường hãn. 

 Ầm ầm! 

 Hạo Huyền Minh nhấc cánh tay trái lên, cường quang chiếu sáng vạn trượng, chí dương chí phách, như là kéo lên mặt trời, tay phải nâng lên, âm nhu giá lạnh, như là ngưng tụ ánh trăng. Âm Dương cũng tập, tuyệt thế khủng bố. 

 Hai tay bạo kích mãnh liệt, nổ lên sóng triều Hỗn Độn đầy trời, trời đất mơ hồ, như là Thần Ma gầm thét. 

 Khương Phàm điên cuồng thôi động Thông Thiên Tháp, trấn áp Thiên Hải, nghịch loạn Âm Dương. 

 Thiên Long cường thế kích phát huyết mạch, thôi động huyết lân cưỡng ép bảo vệ. 

 Nhưng... Thiên Hải bạo động, cường quang sáng chói đến ngàn dặm không gian đều trong suốt lên. 

 Thông Thiên Tháp mãnh liệt lắc lư, ầm vang dâng lên, lật tung đại dương mênh mông, xé nát không gian, tháo chạy đến nơi xa. 

 Khương Phàm lập tức trọng thương phun máu, mất khống chế bay đi. 

 Thiên Long chưởng khống huyết lân lập tức tán loạn ngay tại chỗ, năng lượng hủy diệt tràn ngập đất trời bao phủ cự ngạc, lân phiến toàn thân bị phát nát, huyết nhục văng tung tóe, thân thể to lớn nhanh chóng tháo chạy. 

 Ngay cả Đằng Xà, Đào Ngột, Cự Côn vừa mới dừng lại đều bị liên lụy, liên tiếp rời khỏi mặt biển, bay về phía sau. 

 - Đó là ai? Thánh Hoàng sao! 

 - Bạo động thật sự là khủng khiếp, một kích đã có thể đánh bay Khương Phàm và Thiên Long rồi? 

 - Âm Dương nhị khí, chẳng lẽ là Lão tổ tông Thái Cổ Thần Miếu? 


 - Lão tổ tông Thần Miếu? 

 Bọn người Dương Biện quá sợ hãi, toàn thân bất chợt lạnh lên. 

 Hạo Huyền Minh không có cao ngạo nói nhảm, không có phách lối nhục nhã, trong ánh mắt lạnh lùng là sát cơ lạnh thấu xương, sau lưng của hắn là hai cánh Âm Dương, là Âm Dương Dực vấn đề chí cao, càng là thái dương và thái âm. 

 Hai cánh xuất hiện, trong chốc lát, đất trời bên trái rực sáng, bên phải thì là bóng tối vô tận, cứ như là hắn chính là giới hạn của ánh sáng và hắc ám, là biên giới của sự sống và cái chết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.