Chương trước
Chương sau
 Mắt thấy huyết quang phải quét đến trên người nó cũng đã xuất hiện vặn vẹo, dịch ra tổn thương trí mạng. 

 Nam Cung Đấu Hồn trực tiếp dung hợp Trấn Ngục Huyết Tháp, như là hóa thân của Quỷ Chủ Địa Ngục, thực lực lần nữa tăng vọt, hắn phóng lên tận trời, trực tiếp lao thẳng đến Đại Tặc. 

 Hắn là quái vật tại Thần Khấp Chi Hải mà người người kiêng kỵ! 

 Hắn là người càng là quỷ, khiến cho quần hùng Thiên Khải kiêng kị. 

 Chẳng quản ngươi là cự ngạc hay Thiên Long gì, ở trước mặt hắn đều không đáng chú ý! 

 Ngay lúc Thiên Long cùng Nam Cung Đấu Hồn oanh oanh liệt liệt giết tới nhau, Khương Phàm đã hoành hành trong Thiên Hải, đuổi giết Nam Cung Minh! 

 Tin tức liên quan tới Kim Ô, hẳn là tiểu tử này đã thay hắn truyền ra ngoài, giữ lại là kẻ gây họa, nhất định phải xử tử. 

 - Rút lui! Mau bỏ đi! 

 Nam Cung Minh sau khi chật vật ổn định, quả quyết kêu gọi các tộc nhân rút lui. 

 Lúc trước hắn săn giết trọng thương Khương Phàm đều không có thành công, huống chi là Khương Phàm bây giờ. 

 Vốn cho rằng có thể bằng vào pháp trận tập kích, nhất cử trọng thương Khương Phàm, không nghĩ tới Khương Phàm lại có thể tuỳ tiện thoát khốn, bây giờ cũng không thể tiếp tục để ý mặt mũi, giữ mệnh quan trọng hơn! 

 Rống!! 

 Ba con Hám Hải Thú nhấc lên xúc tu, nhấc lên trăm ngàn con sóng lớn, điên cuồng xung kích về đằng trước, muốn nghênh đón bọn người Nam Cung Minh. 

 - Nhanh nhanh nhanh! 

 Nam Cung Minh lo lắng gào thét, sợ hãi và khẩn trương trước đó chưa từng có. 

 Hắn điên cuồng phóng thích ra năng lượng, thúc đẩy tốc độ sinh trưởng, gắt gao nhìn chằm chằm nơi xa Hám Hải Thú Thánh Vương cảnh đang tới gần. 

 Hám Hải Thú Thánh Vương cảnh xông lên phía trước nhất, tám cái xúc tu vũ động cuồng dã, mỗi cái đều dài đến năm ba trăm mét, tráng kiện giống như là sơn lĩnh. Phía trên có lít nha lít nhít giác hút đang thao túng nguyên lực cường đại từ đại dương, bộc phát toàn diện có thể lật tung trăm dặm đại dương. 

 Nó không có trực tiếp nghênh đón Nam Cung Minh, mà muốn chặn Khương Phàm lại, con mắt to lớn gắt gao nhìn chằm chằm mảnh liệt diễm đang hoành hành tới từ phương xa kia, xúc tu liên tiếp cuồng kích, huy động ba động hùng hậu, chấn động lên ngàn con sống lớn, tạo khó khăn cho Khương Phàm, trì hoãn tốc độ bôn tập. 

 Ngay cả các cường giả vây xem ở nơi xa đều tiếp cận nơi này, đều thay Nam Cung Minh lau vệt mồ hôi. 

 Rầm rầm rầm! 

 Khương Phàm hoành hành trên Thiên Hải, liệt diễm cuồn cuộn liên tiếp phá tan hải triều ngăn trở, mặc dù tốc độ bị kiềm chế nhưng vẫn rất nhanh, khoảng cách hơn trăm dặm trong mắt đã sắp giết tới. 

 - A a a… !! 

 Nam Cung Minh dữ tợn gào thét, tốc độ tiếp tục tăng vọt. 

 Rốt cuộc, trước khi Khương Phàm đuổi giết tới, hắn đã cùng Hám Hải Thú gặp nhau. 

 Sáu cái xúc tu của Hám Hải Thú tiếp tục đánh gảy hải triều, hai cái xúc tu khác thì thành công tiếp được Nam Cung Minh, muốn đưa tới trong miệng mình. 

 Nhưng ngay lúc thời khắc mấu chốt này, sâu trong đáy biển đột nhiên hiện lên trận trận ánh sáng màu đỏ hồng, dùng tốc độ khó mà tin nổi mà tới gần. 

 Là Khương Phàm! 

 Khương Phàm chân thân! 

 Kẻ đang bắn vọt ở nơi xa chính là Thủy Tổ phân thân, là lúc hắn la lên đưa Đại Tặc đi ra, cố ý phóng thích liệt diễm làm hỗ trợ, diễn biến ra. 

 Thủy Tổ phân thân cuồng xông ở giữa Thiên Hải, hấp dẫn lực chú ý, chân thân thì diễn biến Lăng Thiên thuật tại đáy biển, tới gần Hám Hải Thú. 

 Ầm ầm! 

 Khương Phàm đánh nổ tung mặt biển, phóng lên tận trời! 

 Quá đột nhiên! 

 Nam Cung Minh cùng Hám Hải Thú khẩn trương cao độ đều để tất cả lực chú ý ở nơi xa, hoàn toàn không có chú ý tới vấn đề ở phía dưới. 

 Khương Phàm thế như kinh lôi, bay lên không vài trăm mét, ngay trước mặt Hám Hải Thú, nâng một chân đánh về phía đầu Nam Cung Minh. 

 Nam Cung Minh kinh hồn né tránh, nhưng vẫn chậm mấy phần, xương sọ bị Khương Phàm đá một cái bay ra ngoài, lực trùng kích to lớn quét sạch toàn thân, Nam Cung Minh đang bắn bay đi lập tức mất khống chế ngay tại chỗ, ngửa mặt bay ra ngoài. 

 Hải triều lại lần nữa cuồn cuộn mãnh liệt, Bạch Tai bị Khương Phàm kéo lấy xông tới cũng hành động tại thời khắc này, một phát bắt được mắt cá chân Nam Cung Minh, mênh mông cốt khí khuấy động lên toàn thân. 

 Nam Cung Minh đang muốn phản kích, xương cốt toàn thân lại bất chợt giống như lọt vào nghiền ép, từng tấc xương thốn liệt, đau đớn to lớn để hắn kêu gào thảm thiết. 

 Bạch Tai bỗng nhiên chìm xuống, kéo lấy Nam Cung Minh vọt tới đáy biển, không có trực tiếp đánh giết, mà cố ý kéo lấy hắn hoành hành bốn chỗ, dẫn dắt các cường giả Thái Uyên rời khỏi, dọn đường cho Khương Phàm săn giết cự thú Thánh Vương! 

 Sau khi Khương Phàm đá bay Nam Cung Minh, hắn cũng không có nửa khắc chần chờ nào, quay người lao xuống đuổi giết Hám Hải Thú. 

 Huyết mạch sôi trào, năng lượng bạo động, móng vuốt Chu Tước tỏa cường quang vạn trượng, giống như là mặt trời chói mắt, lấy Đọ Chư Thiên Thuật, lấy uy lực xé rách hùng chủ, hiện ra Chu Tước Bác Thiên Thuật. 

 Hám Hải Thú kinh hồn, không kịp né tránh hay phản kích, nhưng, đường vân toàn thân đã nhanh chóng dâng lên cường quang. 

 Trong chớp mắt, nó như giao hòa cùng đại dương mênh mông, mượn tới đại thế hùng hồn nặng nề của đại dương, tại lúc Khương Phàm giết tới trong chốc lát, một loại ba động khủng bố đến hít thở không thông theo toàn thân nó bộc phát, khuấy động Thiên Hải, uy lực và năng lượng kịch liệt giống như là ngàn vạn con sóng lớn đang cuồng kích cùng lúc. 

 Khương Phàm suýt chút nữa đã bị cuồng bạo đánh bay ra ngoài, không gian xung quanh đều nổi lên sóng cả, nhưng thực lực Chu Tước truyền thừa bộc phát gấp ba lần không thể nghi ngờ là đỉnh cấp truyền thừa trên thế gian, cùng với tấn công đã hiện ra đến cực hạn. 

 Toàn thân Khương Phàm tuôn ra liệt diễm, gương mặt dữ tợn, móng vuốt Chu Tước cường thế đánh ra ba động khủng bố, hắn nhanh chóng lao xuống, cuồng dã xuyên qua cái đầu to lớn của Hám Hải Thú. 

 Thân thể nguy nga vài trăm mét của Hám Hải Thú lắc lư, ba động toàn thân trong nháy mắt đã bị dập tắt. 

 Khương Phàm phóng lên tận trời, phát động liệt diễm, diễn biến ra hàng vạn sợi hỏa vũ, tràn ngập đất trời oanh kích Hám Hải Thú. 

 Hỏa vũ sắc bén, liệt diễm ù ù, giống như là lợi kiếm chân thực, che mất Hám Hải Thú. 


 Số lượng lớn cường giả vội vàng không kịp chuẩn bị, bị cuốn vào vòng xoáy, các cường tộc còn lại thì kinh hồn lui lại, thoát khỏi chiến trường nơi đây. 

 Khương Phàm ngạnh kháng thế công cuồng bạo, liên tục phóng thích liệt diễm, cuồng kích Hám Hải Thú. 

 Thủy Tổ phân thân đường đi vòng đánh vỡ nát hai Hám Hải Thú cảnh giới Thánh Linh kia, sau đó cũng theo sát xuất hiện ở không trung, nhấc lên liệt diễm, diễn biến ra hỏa vũ thao thao bất tuyệt, phối hợp với Khương Phàm kéo dài oanh kích Hám Hải Thú. 

 Một trận thiên hỏa cùng hải triều dã man đối kháng cứ như vậy mà ầm vang trình diễn, tiếng thủy hỏa giao hòa oanh minh kịch liệt vang vọng khắp Thiên Hải, sương trắng mênh mông bát ngát lan tràn ra khắp nơi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.