Chương trước
Chương sau
 Liệt diễm lao nhanh, vượt qua trời cao, dung nham sền sệt như màn mưa đổ đầy trời, nhóm lửa cây rừng, dung thực núi cao. 

 Một đám quái ngư xích hồng như máu đang chạy trốn, bọn chúng giống như là cá mập to lớn lại có hai cánh, như cá lại như chim. Lân giáp toàn thân giống dung nham đang chảy xuôi làm cho không gian đều muốn vặn vẹo. 

 - Nhanh nhanh nhanh, rời khỏi nơi này, chớ bị đuổi kịp. 

 - Thế giới mới bắt đầu phản kích, chúng ta không cần ở chỗ này lâu thêm, trực tiếp rời khỏi. 

 Số lượng lớn nam nữ tử mang theo trọng giáp cưỡi trên quái ngư, lo lắng thúc giục, còn tấp nập quay đầu nhìn quanh cấm khu. 

 Bọn hắn là hoàng tộc đến từ Thần Khấp Chi Hải, bộ lạc Dung Nham. 

 Quái ngư chính là Hỏa Viêm Ngư sinh sống bên trong thế giới dung nham dưới đáy biển. 

 Hòn đảo của bộ lạc Dung Nham là hòn đảo khổng lồ nhất Thần Khấp Chi Hải, khoảng cách dài nhất có thể đạt tới ngàn dặm, mà còn trực tiếp xuyên suốt cùng thế giới dung nham dưới đáy biển. 

 Tại Thần Khấp Chi Hải mênh mông, thực lực tổng hợp của bọn hắn không thể nghi ngờ là có thể xếp vào năm vị trí đầu, tồn tại tương đương như bá vương. 

 Nhưng ở nơi này, bọn hắn không dám khinh thường. 

 Dù sao đã có được bảo bối, không cần thiết lại xen vào. 

 - Này!! Cây này là ta trồng, đường này là ta mở, muốn đi qua chỗ này thì để lại tiền qua đường! 

 Cùng với tiếng gào thét phách lối, một con cá sấu mập màu sắc rực rỡ dáng vẻ lưu manh từ trong tinh không lao ra, ngăn cản đường đi của Hỏa Viêm Ngư. 

 - Ngọa tào, Khương Phàm? 

 Trái tim các nam nữ tử bên trên Hỏa Viêm Ngư đều giật giật liên hồi, vội vàng khống chế Hỏa Viêm Ngư lại. 

 Bầy Hỏa Viêm Ngư hung tàn không dám phách lối, con cá sấu kia chính là Thiên Long ngụy trang. 

 - Trước mặt bằng hữu, còn nhớ rõ những lời ta từng nói không? Từ hôm nay trở đi, bất kể là ai đụng phải ta, đều nhất định phải lập tức cho thấy thái độ. 

 Khương Phàm đưa tay nhấc lên liệt diễm ngập trời, kịch liệt cuồn cuộn, phần thiên diệt địa, diễn hóa thành hình dáng Chu Tước giương cánh gáy to, giống như là Thần Linh đang thức tỉnh, quan sát cường giả bộ lạc Dung Nham cùng bầy Hỏa Viêm Ngư. 

 - Chúng ta... Chúng ta... Chúng ta không có ác ý gì đối với ngài! 

 Bộ lạc Dung Nham nhiếp tại sự uy hiếp của Khương Phàm và cự ngạc, không thể không cho thấy thái độ. 

 Khương Phàm cười nói: 

 - Rất tốt! Không tệ! Sau này sẽ là bằng hữu, xảy ra chuyện gì thì cứ nói với ta, ta bảo kê các ngươi. 

 Đám người của bộ lạc Dung Nham giật giật khóe mắt, chúng ta chỉ là thỏa hiệp, chưa hề nói làm bằng hữu với ngươi, thiên hạ này ai dám làm bằng hữu cùng tên điên ngươi đây, sống đủ rồi à. 

 - Tới đi, giao tiền ra. 

 Khương Phàm lắc lắc ngón tay. 

 - Giao tiền gì? 

 - Nó vừa mới kêu các ngươi không nghe rõ? Tiền qua đường! 

 - Chúng ta... Chúng ta không phải bằng hữu sao? 

 - Bằng hữu là bằng hữu, tiền qua đường là tiền qua đường, đừng nói nhảm, giao tiền! 

 - Ngài muốn bao nhiêu? 

 Trong lòng bộ lạc Dung Nham dần phiền muộn, cho tới bây giờ đều là bọn hắn cản đường cướp bóc, hoành hành bá đạo, lúc nào lại bị người ta khi nhục qua như thế. 

 - Nhẫn không gian, ném toàn bộ qua đây. 

 - Toàn bộ? 

 - Toàn bộ!! 

 - Đây là mua đường sao? Đây là mua mạng! 

 - Tùy ngươi hiểu ra sao, nhanh! 

 - Cho một nửa được không? 

 - Chỉ có thể qua một nửa. 

 - Để cho chúng ta giữ một cái? 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 - Chỉ cần các ngươi không sợ thú triều phía sau đuổi tới, có thể từ từ, ta không nôn nóng. 

 Mặt mũi đám người bộ lạc Dung Nham tràn đầy bi phẫn, nhất là những người ở phía trước kia, thân thể đều đang run rẩy. 

 Bọn hắn đúng là vơ vét rất nhiều bảo bối trong thế giới mới, nhất là thu hoạch bên trong Tổ Nguyên sơn càng từng để bọn hắn cuồng hoan vài ngày. 

 - Ai cũng đừng nghĩ giấu nhẫn, đại gia ta đang tiếp cận các ngươi. 

 Đại Tặc mãnh liệt đung đưa cơ thể to béo, run run lên long khí ngập trời, bên trong hiện ra lít nha lít nhít long ảnh, như là lúc nào cũng có thể bổ nhào đi qua. 

 Dưới sự liên hợp áp bách của Chu Tước cùng Thiên Long, cuối cùng người của bộ lạc Dung Nham vẫn thỏa hiệp. 

 - Đi thôi đi thôi, trên đường cẩn thận. 

 Khương Phàm thu toàn bộ nhẫn không gian lại, cười cười lui về trong hư không, liên chiến chỗ chiến trường tiếp theo. 

 - A a a… ! Tên hỗn đản trời đánh! 

 Người của bộ lạc Dung Nham cuồng loạn chửi mắng. 

 Vốn đang chuẩn bị rời khỏi, bây giờ còn thế nào có mặt mũi để trở về? 

 Khương Phàm liên chiến khắp nơi, thành công ăn cướp được năm cường tộc, cuối cùng cùng gặp phải thú triều do Đằng Xà suất lĩnh. 

 Vì để che giấu bí mật hai bên hợp tác, dưới chỉ lệnh bí mật của Lân Trùng Hư Không, Đằng Xà đã tấn công đối với Khương Phàm. 

 Khương Phàm rất phối hợp, cưỡi cự ngạc ngang nhiên nghênh kích. 

 Đánh đến thiên hôn địa ám, khủng bố tuyệt luân, hơn nghìn dặm núi sông đều biến thành đất bằng, cũng khiến cho số lượng lớn cường tộc đang đào vong chú ý. 

 Những cường tộc bị đánh cướp kia đứng ở đằng xa mà gào to, hận không thể là Đằng Xà để có thể giết Khương Phàm. 

 Nhưng rất bất đắc dĩ, Khương Phàm liên hợp cự ngạc thành công đánh lui Đằng Xà, Đằng Xà không có dây dưa, suất lĩnh đội ngũ liên chiến đến những vị trí khác. 

 - Mau nhìn xem có tốt bảo bối gì? 


 Cự ngạc ngoài miệng khiêu khích Đại Vương, nhưng trong lòng vẫn nhớ mong đến nó, dù sao cũng đều là huynh đệ cùng đi ra, há có thể chạy trước chạy trước huynh đệ kết nghĩa ném đến phía sau không để ý. 

 - Đại Vương sao, không thể thiếu nó. 

 Khương Phàm cười cười, triệu ra toàn bộ nhẫn không gian bên trong Thông Thiên Tháp. 

 Năm chi đội ngũ, tất cả đều là hoàng tộc đội ngũ, tổng cộng hơn bốn mươi chiếc nhẫn không gian.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.