Chương trước
Chương sau
 

 Chỉ trong ba phút ngắn ngủi mà thôi, thương thế đã khôi phục được chừng sáu phần. 

 Đầy đủ! 

 Nam Cung Minh phát giác được Khương Phàm thay đổi, ý thức được không ổn, lập tức muốn thôi động Trấn Ngục Huyết Tháp bộc phát sát cơ càng mạnh. 

 - Ngươi thật giống như không đáng chú ý nhỉ, Thái Uyên thiếu tộc trưởng! 

 Khương Phàm sớm xuất kích, Phần Thiên Luyện Vực thiên biến vạn hóa, giờ phút này đã biến thành hai cánh, cánh trái đốt cháy Nguyên Hỏa Vạn Vật, cánh phải sôi trào Bát Hoang Tuyệt Diễm, người Khương Phàm thì khoác Chu Tước Yêu Hỏa, đại khai đại hợp giết vào hư không Địa Ngục. 

 Tay phải hắn làm kiếm, hai cánh làm đao, đánh sụp đổ huyết trì, tồi diệt cốt sơn, tung bay cung điện, hai con ngươi khóa chặt Nam Cung Minh. 

 - Có đủ chú ý hay không, ngươi thử một chút liền biết! 

 Nam Cung Minh trực tiếp khống chế Trấn Ngục Huyết Tháp, xem như trọng chùy đánh tới Khương Phàm. 

 Huyết tháp cuồng bạo, giống như là Quỷ Chủ Địa Ngục hiển hiện, đánh ra vô số tà quang, bộc phát khí tức nguyền rủa. 

 Khương Phàm không dám khinh thường, đây chính là bảo khí trấn tộc của Thái Uyên Cực Địa, hắn quả quyết thôi động Phần Thiên Chiến Vực, phát động lên cường quang vô tận, đồng thời dùng hai cánh ngăn cản. 

 Ầm ầm! 

 Khương Phàm tháo chạy, mặc dù liệt diễm đã ngăn cản số lượng lớn uy lực âm hiểm, nhưng vẫn bị ảnh hưởng đến, tinh khí thần vừa mới khôi phục đã lập tức yếu bớt trên phạm vi lớn, một trận suy yếu mạnh mẽ suýt chút nữa để hắn hôn mê. 

 - Ngươi rất mạnh, nhưng bây giờ ngươi mạnh không bằng ta! 

 Nam Cung Minh lớn tiếng gào thét, trong lúc bất chợt đã thiêu đốt huyết nhục thần hồn, cùng Trấn Ngục Huyết Tháp hòa thành một thể. 

 Một cử động kia không thể nghi ngờ là điên cuồng mà mạo hiểm, rất dễ dàng ảnh hưởng đến sinh cơ hồn phách, nhưng... hắn không quản được nhiều như vậy! 

 Nam Cung Minh ngẩng đầu kêu thảm, thê lương như quỷ, cảnh giới lại ầm vang tăng vọt, như muốn thẳng tới cảnh giới Thánh Vương. 

 Toàn thân hắn sôi trào lên khí tức tử vong kinh khủng, ở sau lưng càng hiện ra hình bóng Địa Ngục quỷ dị, ầm vang đánh ra ba mươi sáu sợi xiềng xích, hoành kích trời cao, vô tình trói buộc Khương Phàm đang tháo chạy. 

 Đây là ảo diệu thật sự của Trấn Ngục Huyết Tháp, xiềng xích gần như ẩn chứa lực lượng pháp tắc, có thể thẩm phán chúng sinh, có thể tước đoạt sinh cơ, có thể táng diệt linh hồn. 

 Một khi bị trói buộc, thì tương đương với việc kết nối cùng toàn bộ Địa Ngục đến một chỗ, bị toàn bộ Địa Ngục che lấp. 

 - A! 

 Khương Phàm đau đớn gào thét, giống như trong chốc lát đã đặt mình vào trong Địa Ngục vô tận, đầy trời đều là tà ảnh, rơi xuống mười tám tầng Địa Ngục, muốn đánh hắn vào luân hồi. 

 - Còn cuồng với ta sao? Khương Phàm, truyền kỳ của ngươi, dừng ở đây được rồi, dừng ở chỗ Nam Cung Minh, Thái Uyên Cực Địa ta! 

 Nam Cung Minh lần nữa triệu ra chuôi Huyết Sát Kiếm nhỏ trước đó kia, nó như là lưỡi hái của Tử Thần, vô tình chém về phía đầu Khương Phàm. 

 - Lời này ta đã nghe nhiều rồi, nhưng bây giờ mọi việc đang rất tốt. Ngươi, không được là không được! 

 Khương Phàm đau đớn nhưng không có hoàn toàn mê thất, ngược lại đột nhiên ngừng giãy dụa lại, ý thức kích thích tầng thứ hai của Thông Thiên Tháp, toàn thân dâng lên hắc khí, âm trầm thấu xương, tà ác tịch liêu, hoàn toàn che mất Khương Phàm. 

 Oanh! 

 Ầm ầm ầm ầm! 

 Sáu mươi sáu cánh cửa sắt ầm vang mở ra trong bóng tối, xiềng xích tráng kiện gánh chịu lấy uy lực U Minh tuôn trào ra ngoài, quấn chặt lấy xiềng xích đang quấn quanh hắn, đồng thời Thông Thiên Tháp cũng hoành kích, đón nhận chuôi kia huyết kiếm. 

 Ầm ầm... 

 Trận bạo tạc thảm liệt giống như là U Minh sụp đổ, hắc vụ, huyết khí mãnh liệt nhấc lên, bao phủ khung trời. 

 Nam Cung Minh chật vật tháo chạy, khó có thể tin được mà nhìn một màn này. 

 Khương Phàm lại có thể tránh thoát xiềng xích trói buộc của Trấn Ngục Huyết Tháp? 

 Đây là chí bảo trấn áp Sinh Tử Lưỡng Giới, càng là Quỷ khí tạo ra từ Địa Ngục, đối với sinh linh nhân gian là đều có uy hiếp trí mạng. 

 Thái Uyên Cực Địa chính là dựa vào vũ khí cùng võ pháp như thế này, hoành hành Thần Khấp Chi Hải, tiếu ngạo Thiên Khải chiến trường, thậm chí rất nhiều hoàng đạo còn bọn hắn xưng là sứ giả Địa Ngục. 

 Coi như Khương Phàm mạnh hơn, cũng không thể tuỳ tiện thoát khỏi xiềng xích được! 

 Toà bảo tháp kia là vũ khí gì? 

 - Nam Cung Minh, tiếp nhận nhân gian thẩm phán. 

 Khương Phàm thoát khốn, nhanh chóng rút lui về phía sau, chịu đựng suy yếu mãnh liệt cưỡng ép thôi động ra Chúng Sinh Tạo Hóa. 

 Ngọc tỉ truyền quốc dâng lên giống như là mặt trời, gánh chịu lấy lời cầu nguyện của chúng sinh, chống cự tử khí đầy trời, như là quốc gia Dương gian tái hiện trong Địa Ngục. 

 Thương Sinh Cung được khảm nạm thêm Chúc Phúc Thạch xuất hiện giữa không trung, dưới sự thôi động của Khương Phàm, bộc phát tuyệt thế cường quang. 

 Nam Cung Minh kinh hồn, điên cuồng thôi động Trấn Ngục Huyết Tháp trong thân thể, sôi trào sát khí ngập trời, tái hiện hư ảnh Địa Ngục. 

 Bên trong tử khí cuồn cuộn, các loại hư ảnh Luyện Ngục liền hiển hiện, huyết ảnh cung điện vô tận, huyết trì đếm mãi không hết, cốt sơn không nhìn thấy được, đều rõ ràng chồng chất ở trên vòm trời. 

 Mà Nam Cung Minh như hóa thân thành Chúa Tể U Minh. 

 Một màn rung động, cực kỳ giống chủ nhân nhân gian cùng chủ nhân U Minh đang đối kháng với nhau. 

 Khương Phàm tắm rửa bằng quốc vận, cường thế thôi động Thương Sinh Cung, Sát Sinh Tiễn tỏa ra cường quang, càng ngày càng hừng hực, uy thế càng kinh khủng, cuồn cuộn trong bóng tối vô tận. 

 Oanh... 

 Sát Sinh Tiễn bạo kích, đất trời lay động, long trời lở đất, trong chớp mắt đã rạch ra không gian, không nhìn đến thời gian, vặn vẹo cả quy tắc thiên địa, gánh chịu chúng sinh thẩm phán, lao thẳng đến Nam Cung Minh. 

 Nam Cung Minh biết thứ này, bên trong Ký Ức Tinh Thạch tại chiến trường Đại La sơn đã bày biện ra qua hình ảnh Khương Phàm một tiễn đánh giết Lệ Tuyệt Ngấn. 

 Hắn khẩn trương càng bối rối, không quan tâm thiêu đốt huyết khí thần hồn, thúc giục Trấn Ngục Huyết Tháp, diễn biến địa ngục kinh khủng. 

 Phốc... 

 Sát Sinh Tiễn được phát xạ lập tức xuyên qua cơ thể Nam Cung Minh. 

 Nhưng, để Khương Phàm cùng Nam Cung Minh đều ngoài ý muốn khi xuất hiện một màn. 

 Sát Sinh Tiễn lại kéo lấy quốc vận cuồn cuộn, tạo hóa vô tận... Biến mất ở bên trong mê ảnh Địa Ngục... Giống như là lưu tinh sáng chói xẹt qua bầu trời đêm, tan biến trong vô hình. 

 Sát Sinh Tiễn lại không có tạo thành bất cứ thương tổn gì, thậm chí đều không có chạm tới Nam Cung Minh? 


 Giọng Đan Hoàng tại Khương Phàm trong đầu ung dung vang lên: 

 - Thương Sinh Tạo Hóa thẩm phán chính là dân chúng, ngươi dùng Sát Sinh Tiễn giết tử vật Địa Ngục, nghĩ như thế nào? 

 Khương Phàm sửng sốt một chút: 

 - Hắn là sống cơ mà!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.