Chương trước
Chương sau
 

 Phốc phốc, nương theo trùng kích trầm muộn, mắt trái của Cự Long vô tình bị đánh vỡ nát, hỏa diễm thảm liệt phóng thẳng tới huyết động, ầm vang nổ tung! 

 Rống!! 

 Cự Long bỗng nhiên giơ cái đầu lên, đau đớn gào thét, mắt trái đã hoàn toàn bị vỡ vụn, máu chảy ồ ạt, uy thế cường liệt đả kích thương tổn tới đầu lâu, để ý thức của nó đều có chút hôn mê. 

 Khương Phàm bay lên không bắt lấy cơ hội ngắn ngủi, vung ra ngọc tỉ truyền quốc. 

 Đây là vũ khí duy nhất hắn mang đi khi rời khỏi Sí Thiên giới đến Thần Dụ Chi Hải này. 

 Bọn người Kiều Vô Hối đã được quốc vận tẩm bổ đầy đủ, không cần thiết lại để cho bọn hắn, bây giờ ngọc tỉ truyền quốc chính là vũ khí của hắn. 

 Ầm ầm... 

 Mê vụ cuồn cuộn như thủy triều, trải rộng ra khung trời, đánh thẳng vào tất cả long khí cùng liệt diễm, cường quang hiển hiện trong sương mù, có vương hầu thần phục, có vạn dân triều bái, có hoàng vực nguy nga, có thành quách mênh mông. 

 Khương Phàm thi triển ngọc tỉ truyền quốc, dẫn xuất quốc vận vô tận, ở sau lưng ngưng tụ ra ba trăm Thương Sinh Cung. 

 Đây là cực hạn hắn có khả năng thi triển bây giờ. 

 Ba trăm Thương Sinh Cung, ba trăm mũi Sát Sinh Tiễn, giống như ba trăm vầng thái dương treo đầy khung trời, sáng chói diệu thế. 

 Khi mà Cự Long phát giác được vấn đề, nó liền cố gắng nhịn đau đớn xuống, quả quyết nhấc lên long khí bạo động, muốn hoắc loạn trời đất. 

 Nhưng, ngay một khắc này, Sát Sinh Tiễn được phóng thích toàn bộ, ngưng tụ Chúng Sinh Tạo Hóa, quốc vận vạn thế, không nhìn thời gian hay không gian ngăn trở, trong chốc lát đã đánh về phía Cự Long. 

 Không nhìn long khí cuồn cuộn, không nhìn lân giáp cứng cỏi, cứ thế mà đâm thẳng tới long hồn. 

 Rống!! 

 Cự Long lại gặp trọng thương, thân thể bị bạo kích bỗng nhiên cứng ngắc. 

 Vào thời khắc này, dị biến lại tái hiện. 

 Trong hốc mắt be bét máu thịt của Cự Long vậy mà xuất hiện một bóng người. 

 Bạch Tai!! 

 Tại thời điểm Khương Phàm vừa mới tại được cơ hội tập kích con mắt của Cự Long, kỳ thật còn có thể phóng thích uy thế càng mạnh, nhưng hắn không có, mà thừa dịp kịch biến bỏ Bạch Tai bên trong Thông Thiên Tháp vào. 

 Hốc mắt Cự Long bạo liệt, đầu bị thương, nó đau đớn không chịu nổi, không có chú ý tới trong hốc mắt be bét máu thịt của mình lại có một tên tiểu tử giống như con kiến. 

 Ngay sau đó lại nhận Sát Sinh Tiễn bạo kích, linh hồn bị trọng thương, càng không kịp phát giác vấn đề được. 

 Mà tại thời khắc mấu chốt càng vi diệu này, Bạch Tai đã ra tay. 

 Hắn quả quyết phóng xuất ra Bạch Cốt lĩnh vực tĩnh mịch giá lạnh, thừa dịp Cự Long hoảng hốt mà không lưu ý thời khắc đặc thù, cưỡng ép xâm nhập vào trong cái đầu lâu giống như cự nhạc. 

 Khương Phàm nắm chặt thời gian, thi triển bí thuật Niết Bàn, một lần nữa trở về trạng thái đỉnh phong, sau đó kích hoạt Ấn Ký Thủy Tổ, lấy huyết nhục thần hồn, ngưng tụ Chu Tước kiếp trước. 

 Thủy Tổ phân thân giương cánh bay lên không, ngang nhiên đuổi giết Cự Long, liều mình hấp dẫn chú ý. 

 Khương Phàm chân thân thì mở ra Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng, không gian bạo động ở sau lưng, trải rộng ra bức tranh tinh thần vô tận, tinh hà lao nhanh ở bên trong, trong nháy mắt đã phóng đại, mảng lớn tinh thần đánh nát hư không, đánh xuyên đất trời, gào thét lao tới thế giới thật sự. 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 - Đây không phải truyền thừa Chu Tước của ngươi! Khương Phàm, Thánh Linh cảnh khiêu khích Thánh Vương Cự Long, ngươi lấy ở đâu ra lực lượng! Ta cùng ngươi náo đủ rồi, kết thúc đi! Truyền kỳ kiếp này của ngươi, kết thúc tại thế giới mới! 

 Cự Long triệt để bị chọc giận, lúc đầu chỉ muốn thử thực lực Chu Tước một chút, không nghĩ tới dưới sự khinh thường lại bị làm bị thương con mắt, còn bị đâm bị thương linh hồn, cái này khiến nó tức giận đến không kiềm chế được, cũng không nguyện ý lại 'Chơi đùa'. 

 Nó cưỡng ép nhịn xuống suy yếu cùng đau đớn từ trong linh hồn, mãnh liệt đong đưa thân rồng năm vạn mét, sôi trào lên long khí ngập trời. 

 Giờ khắc này, đầu rồng của nó lại nứt ra, chỗ mi tâm xuất hiện một con Tiểu Long. 

 Tiểu Long dài đến hơn ba mươi mét, so với năm thân rồng nguy nga vạn mét lại lộ ra cực kỳ đẹp đẽ, tiểu xảo, nhưng, Tiểu Long nhẹ nhàng bãi xuống, đất trời lại đều là gào thét, không gian đều giống như muốn sụp đổ. 

 Đây là bí thuật chí cao của Cự Long tộc, do long tinh ngưng tụ lắng đọng trong cơ thể mà thành, uy lực khủng bố đến cực độ. 

 Cảnh giới Thánh Vương bộc phát uy thế long tinh, có thể trực tiếp ngạnh kháng một kích của Thánh Hoàng. 

 Giống như Tặc Điểu, nó không phải Thánh Vương với bình thường ý nghĩa, mà giống như Khương Phàm, có thể vượt cấp cuồng chiến. 

 Cảnh giới Thánh Vương, có thể lay động Thánh Hoàng! 

 Tiểu Long vừa mới xuất hiện, trong phạm vi vài trăm dặm đến hơn nghìn dặm đã liền xuất hiện từng trận lắc lư, như là tràn ngập nguy cơ tử vong. 

 Cùng lúc đó, Cự Long trực tiếp phóng thích đến hàng vạn chiếc vảy rồng, nhiễm lấy long huyết tươi mới. 

 Huyết khí cùng long khí đồng thời mãnh liệt, hơn vạn chiếc vảy rồng lập tức hóa thành từng con Chân Long, vạn long Khiếu Thiên, rống động thiên địa, giết tới phía Chu Tước, tràng diện rung động đến để cho người ta tuyệt vọng hít thở không thông . 

 Cự Long rõ ràng muốn triệt để oanh sát Khương Phàm. 

 Mà Khương Phàm cũng rõ ràng gánh không được! 

 Nhưng giữa lúc vi diệu này, Bạch Cốt lĩnh vực do Bạch Tai thả ra đã sinh ra hiệu quả, Cự Long lập tức phát giác được đầu mình có chút vấn đề, rất lạnh, rất đau. 

 Nhưng, Cự Long vẫn không để ý đến, vừa rồi không phải là bị đánh nát mắt trái, bị chấn động đầu sao? 

 Không đau không lạnh mới là lạ chứ. 

 Nhưng... thời khắc này Bạch Tai đã toàn diện bão nổi, đầu rồng Cự Long nguy nga, cũng là bộ phận cứng rắn nhất, theo Bạch Tai điên cuồng khống chế, răng rắc giòn vang, bò đầy vết nứt. 

 Rống!! 

 Tử Kim Cự Long đang muốn lao xuống bỗng nhiên ngẩng đầu, giống như nhận lấy một loại trùng kích thảm liệt nào đó, cả cái đầu cũng phải nát rách ra. 

 Thật mạnh! 

 Bạch Tai lập tức có phản ứng, thậm chí hồi hộp, hắn dùng toàn lực ứng phó bộc phát vậy mà không thật sự nát xương cốt, mà chỉ là làm ra chút vết nứt? 

 Không hổ là đầu của Cự Long! 

 Không hổ là Thánh Vương Cự Long! 

 Lít nha lít nhít vết nứt lan tràn bên trong xương sọ, mỗi một vết nứt đều mang đến đau khổ kịch liệt. 

 Hống hống hống hống! 

 Tử Kim Cự Long điên cuồn di động, huyết mạch sôi trào, xương rồng vặn vẹo, sinh cơ mênh mông như con sông nổi sóng quét sạch toàn thân, muốn khép lại tất cả hài cốt. 

 Nhưng, Bạch Tai kịch liệt nhúc nhích toàn thân, trực tiếp đẩy từ hốc mắt ra ra cốt khí như cuồng triều, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên tràn vào đầu lâu, hóa thành cốt đao kiên duệ oanh kích đến các vị trí, sau đó thả người dâng lên, bị ba bộ Thiên Nhân Chiến Khu bao vây nhanh chóng lao xuống.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.