Chương trước
Chương sau
 Thời gian chờ đợi một tiếng đang lại đặc biệt dài dằng dặc. 

 Lúc Khương Phàm đang mang theo thất lạc chờ đợi kết quả, Đông Hoàng Như Yên lại không có kết thúc, tiếp tục dò xét. 

 - A? 

 Tinh thần của Khương Phàm hơi phấn chấn, chẳng lẽ không phải Thông Linh Quả rồi Tam Khiếu? 

 Sẽ là mấy khiếu đây? 

 Khương Phàm đã không hy vọng xa vời cái gọi là bát khiếu. 

 Nếu như có thể có ngũ khiếu đã liền thỏa mãn, chờ mang về Sí Thiên giới giao cho Dạ An Nhiên từ từ điều dưỡng, nơi đó có tài nguyên phong phú, lại tương đương với cơ hội khai thiên tích địa, nói không chừng còn có thể kích phát đến lục khiếu. 

 Sau đó chờ Dạ An Nhiên đến Vĩnh Hằng Thánh Sơn, dung hợp cùng Thế Giới Thụ, hấp thu tài nguyên nơi đó, nói không chừng lại có thể thay đổi nàng Thế giới Ngũ Hành, dẫn phát linh vật bên trong một vòng dị biến mới. 

 Lại sau đó... Chờ Khương Phàm thành thần, thậm chí sau khi xưng đế, tập kết càng nhiều tài nguyên, từ từ bồi dưỡng. 

 Tóm lại, bất luận như thế nào hắn cũng đều muốn bồi dưỡng được Bát Khiếu Thông Linh Quả, cho Đan Hoàng một trận trùng sinh. 

 Đan Hoàng là vào trên linh hồn Khương Phàm, có thể rõ ràng cảm nhận được thời khắc này Khương Phàm rất khẩn trương và gấp gáp, không khỏi có chút cảm động. 

 Nhưng, hắn đột nhiên không ôm hy vọng. 

 Bởi vì sứ mệnh đời này của Khương Phàm không còn là trùng kiến thần triều, mà là nghênh đón kịch biến thế giới, về thời gian nếu không sai biệt lắm thì khoảng trăm năm liền kết thúc. 

 Đến lúc đó, nếu như Khương Phàm chết rồi, hắn cũng liền tiêu vong. Trong thời gian ngắn như vậy, muốn bồi dưỡng được Bát Khiếu Thông Linh Quả là không thực tế. 

 Đan Hoàng đắng chát, ông trời là đang đùa với hắn sao, vốn là chuyện không có hi vọng, tại sao lại đột nhiên cho hắn hi vọng? 

 Nhưng... Đông Hoàng Như Yên dò xét kéo dài sau hai giờ, lại còn đang tiếp tục. 

 Thời gian lặng yên trôi qua ba giờ, bốn giờ... Năm giờ... Trong lúc đó thậm chí còn có mạo hiểm giả tới gần nơi này, bị Long Cốt Cự Ngạc cưỡng ép xua tan. 

 Trọn vẹn sau sáu tiếng, Đông Hoàng Như Yên nhẹ nhàng dãn ra khẩu khí, tự lẩm bẩm: 

 - Thứ này rốt cuộc bao hết mấy tầng, có đến mấy vạn tầng đi. 

 Khương Phàm nghe được thanh âm của nàng, toàn thân nổi lên cơn sóng nhiệt, khẩn trương lại e ngại, cẩn thận từng li từng tí hỏi: 

 - Như Yên, mấy khiếu? 

 Đông Hoàng Như Yên nhắm mắt lại, yên lặng cảm nhận: 

 - Một cái lỗ... Hai cái lỗ... Ba cái lỗ... Bốn cái... Năm cái... 

 Năm cái rồi? 

 Còn nữa sao? 

 Khương Phàm gắt gao nắm chặt tay, tinh thần căng cứng cao độ, cơ thể đều run lên. 

 Đông Hoàng Như Ảnh lại lần nữa nhìn về phía Khương Phàm, cần thiết hay không? 

 Thứ này chẳng lẽ còn có tác dụng kỳ diệu khác? 

 - Sáu cái lỗ... Bảy cái lỗ... 

 Đông Hoàng Như Yên nhẹ giọng tự nói, tiếp tục đếm lấy. 

 - Bảy cái rồi? Bảy cái rồi? 

 Yết hầu của Khương Phàm cũng bắt đầu nhấp nhô, phát ra tiếng gào trầm thấp, trừng trừng hai mắt, bò đầy tơ máu. 

 Đan Hoàng đều hoảng hốt, thất khiếu rồi? Đã là thất khiếu rồi? Thật chẳng lẽ giống như Khương Phàm nói, Linh Hầu đã tận lực giữ lại một cái kén cây, đặt ở chỗ đó tự do sinh trưởng? Nếu thật sự là như thế này, kén cây này đã sinh trưởng đã bao nhiêu năm? 

 - Tám cái... Chín cái! 

 Đông Hoàng Như Yên cẩn thận đếm xong. 

 - Chín cái? 

 Khương Phàm cơ hồ là rống lên. 

 - Dọa ta một hồi! Là chín cái, không có cái thứ mười. Không tin? Ta lại đếm xem. 

 - Đếm xem, nhanh đếm xem. 

 Khương Phàm bất chợt run run. 

 Chín cái? 

 Chín cái! 

 Chín cái sao?! 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Linh hồn Đan Hoàng cơ hồ đã ngừng ba động lại, trong lịch sử đều chưa từng xuất hiện Cửu Khiếu Thông Linh Quả thật sự? 

 Không, vượt qua thất khiếu, đã không thể gọi là Thông Linh Quả, mà là Tạo Hóa Quả! 

 Cửu Khiếu Tạo Hóa Quả! 

 Đây là đang nằm mơ sao? 

 Kỳ tích như thế này, vậy mà lại thật sự để cho hắn đụng phải? 

 Lúc đám Linh Hầu rời khỏi, vì sao không có mang đi? 

 Là không được đụng sao, chẳng lẽ không sợ bị kẻ khác xông vào hái đi? 

 - Lại đếm xem, rốt cuộc là tám cái, hay là chín cái. 

 Khương Phàm mong đợi nhìn Đông Hoàng Như Yên, miễn cho tính sai. 

 - Một cái... Hai cái... Ba cái... 

 Đông Hoàng Như Yên định thần dò xét, cẩn thận đếm lại: 

 - Chín cái! Không sai! Chính là chín cái! 

 - A a a! 

 Tâm tình Khương Phàm gắt gao bị đè nén lại bộc phát trong nháy mắt, hắn gào thét như dã thú, kích động nhào về phía Đông Hoàng Như Yên, trong tiếng kinh hô của nàng vung chuyển lên một vòng, cười to giống như điên. 

 - A! Ngươi làm đau ta! 

 Đông Hoàng Như Yên suýt chút nữa bị Khương Phàm tươi sống ghìm chết, vừa muốn ngưng tụ năng lượng không gian thoát thân, Khương Phàm lại kích động đến mất khống chế, trực tiếp hôn lên. 

 - Cô quá tuyệt vời, tạ ơn, ha ha, tạ ơn... 

 Khương Phàm trực tiếp hôn khuôn mặt kiều nộn của Như Yên ba cái, lại điên vung lên tới. 

 Đông Hoàng Như Yên ngây ngẩn cả người, mặc cho Khương Phàm vung tới đổi lui. 

 Đông Hoàng Như Ảnh cũng ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn hai người 'kích tình ôm nhau'. 

 Cho đến khi... Đông Hoàng Như Yên hét lên một tiếng, toàn thân lấp lóe lưu quang, giống như là một con tiểu xà trơn nhẵn thoát thân từ trong cánh tay gắt gao quấn chặt của Khương Phàm, lẻn đến tỷ tỷ sau lưng, xấu hổ giận dữ bụm mặt: 

 - Ngươi đang làm cái gì! Ngươi lưu manh! Ta có lòng giúp ngươi, vậy mà ngươi... 

 Khương Phàm vội vàng không kịp chuẩn bị, ngã xuống đất, nhưng kích tình khó đè nén, phấn chấn đến mất lý trí, vẫn gắt gao nắm chặt nắm đấm, đỏ bừng cả khuôn mặt. 

 Cửu Khiếu Thông Linh Quả! 

 Ha ha, Cửu Khiếu Thông Linh Quả! 

 Nếu bát khiếu có thể có hi vọng ký thác linh hồn, tái tạo huyết nhục thần hồn, cửu khiếu khẳng định càng có thể, nói không chừng còn có thể có được hiệu quả thần kỳ! 

 Lấy điều kiện tài nguyên của Tổ Nguyên sơn, viên Cửu Khiếu Thông Linh Quả này rất có thể đã dựng dục mấy vạn thậm chí là một trăm ngàn năm. 

 Đây không thể nghi ngờ là tuyệt thế Linh Bảo tập hợp linh túy đất trời mà thành. 


 Khương Phàm không có chú ý tới bầu không khí bên ngoài thay đổi, hắn vẫn đắm chìm trong sự cuồng hỉ, cùng Đan Hoàng thảo luận: 

 - Linh hồn chuyển sinh còn cần điều kiện ra sao? 

 Đan Hoàng rất ít kích động, nhưng bây giờ thật khó mà tự kiềm chế: 

 - Tư liệu lịch sử ghi lại rất thưa thớt, ta nhớ được giống như có câu nói là... Để đặt Huyết Hà Cốt Xuyên, lấy khí tức huyết cốt thai nghén, lấy hiệu quả hồn đan thoải mái, liền có thể ngưng tố huyết nhục thần hồn, sống lại tân sinh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.