Chương trước
Chương sau
- Là Lục Du sao, đã lâu không gặp, ban đầu ở thế giới mới, may mắn có lời nhắc nhở của ngươi.

Phó Hành Không liếc mắt một cái đã nhận ra nam tử mang theo mặt nạ này.

- Ta chỉ đưa ra phỏng đoán, người làm quyết định vẫn Phó tông chủ. Cũng thật may mắn khi Phó tông chủ quyết đoán ngay lúc đó, bảo toàn thực lực cho Thiên Kiếm Thần Tông, nếu không Thần Dụ Chi Hải thật muốn đổi chủ nhân.

Khương Phàm trực tiếp chính là một trận lấy lòng.

Phó Hành Không cứ việc tâm cơ thâm trầm, cũng tương đương hưởng thụ, nhưng đang muốn nhiệt tình đáp lại, lại đột nhiên đã nhận ra khí tức Lục Du lại để cho kiếm thai trong khí hải hắn ba động.

A??

Khí tức này... Thánh Linh?

Không đúng!

Lúc này chỉ mới sáu năm ngắn ngủi mà thôi, sao có hắn thể tiến đến Thánh Linh cảnh!

Phó Tiêu Dao cũng đánh giá nam tử trước mặt, từ sau khi Dương Biện tiếp quản Hải Thần đảo, hắn đã phụng mệnh điều tra qua đám huynh đệ kết nghĩa kia của Dương Biện, nhưng từ đó về sau lại lại không tin tức, bao gồm cả sau mấy trận kịch biến, cũng đều không có bóng dáng của bọn hắn.

Tình huống hôm nay đây là như thế nào, đột nhiên liền xuất hiện?

- Lục Du công tử... là Thánh Linh rồi?

Phó Hành Không khó có thể tin mà hỏi thăm.

- Bế quan sáu năm, mới tiến đến Thánh Linh, hổ thẹn.

- Tê!!

Phó Hành Không hít vào một ngụm khí lạnh, thật sự là Thánh Linh rồi??

Thánh Linh!!

Sắc mặt của bọn người Phó Tiêu Dao hơi biến đổi, tên huynh đệ kết nghĩa này của Dương Biện đã tiến đến Thánh Linh rồi?

Thánh Linh cảnh, cảnh giới kia há lại nói đến liền có thể đến, không chỉ cần phải là Thiên phẩm linh văn, cần tài nguyên rộng lượng, càng cần lĩnh hội Võ Đạo, rèn luyện thân thể hơn, há có thể trong mấy năm ngắn ngủi, từ trung giai Niết Bàn cảnh bước thẳng tới Thánh Linh!

- Thì ra sáu năm này Lục Du công tử vẫn luôn bế quan?

Phó Hành Không vẫn không dám tin, lấy tiềm lực Viễn Cổ kình hồn phi phàm của Dương Biện, đến bây giờ vừa là Niết Bàn cảnh cửu trọng, huống chi cửu trọng thiên đến Bán Thánh là là một cái đại khảm (cửa ải lớn),từ Bán Thánh đến Thánh Linh càng là khó càng thêm khó.

- Bàn bạc chút chính sự?

Khương Phàm đưa tay mời.

- Ngươi bàn bạc?

Phó Hành Không liếc mắt nhìn Dương Biện đứng ở bên tay phải của Khương Phàm.

- Ta bàn bạc.

Khương Phàm đi đến bên cạnh.

Phó Hành Không lặng lẽ ra hiệu Bằng Vương giữ vững cảnh giác, đi theo Khương Phàm đi tới trong góc thạch điện.

- Hắn chính là vị Nhị đệ kia của Dương Biện sao, các huynh đệ khác đâu?

Mặc dù Lăng đảo chủ không quan tâm chuyện bên ngoài, nhưng cũng biết trận sự kiện oanh động khi Dương Biện trở lại Thần Dụ Chi Hải kia.

- Hắn chính là Khương Phàm, Khương Phàm chính là Lục Du?

Lăng Vi tự lẩm bẩm.

Trước đó đã có chỗ suy đoán, bây giờ thấy được 'Chân dung' Lục Du, rốt cuộc cũng có thể xác định.

Đông Hoàng Như Ảnh mang theo mạng che mặt cùng với áo choàng, nàng nhìn Dương Biện, tâm tình không nói ra được phức tạp.

Hải Thần đảo!

Hải Thần đảo của Thần Dụ Chi Hải!

Tên điên này đến đây lúc nào?

Lại bí mật nâng đỡ thế lực như vậy lúc nào!

Khương Phàm chỉ nói là dẫn các nàng đến Thần Dụ Chi Hải nhìn sự kiện thế giới mới huyên náo oanh động nơi này, không nghĩ tới lại hiện ra một cái bố trí bí mật như thế này.

Lấy tiềm lực Hải Thần đảo, phối hợp với tài nguyên trong tay Khương Phàm, hoàn toàn có thể trưởng thành đến thế lực cấp hoàng đạo, hơn nữa còn là hoàng đạo mà các hoàng đạo Thương Huyền, thậm chí Hoàng Đạo Thiên Khải đều hoàn toàn không biết rõ tình hình.

Lần đầu tiên Đông Hoàng Như Ảnh có cảm giác lau mắt mà nhìn đối với Khương Phàm.

Đông Hoàng Như Yên càng kinh ngạc, đánh giá nam tử uy mãnh trước mặt từ trên xuống dưới.

Khương Phàm lại bất tri bất giác nuôi một đại kình ngư trong hải dương?

Dương Biện cũng đánh giá hai vị nữ tử cao gầy che phủ kín bên cạnh này, hắn khẽ nhíu chân mày, thấp giọng tự nói:

- Lại đổi? Hắn không mệt?

Đông Hoàng Như Ảnh đang muốn chào hỏi thì lại yên lặng nuốt trở vào.

Dương Bích Huyên thì lại mang theo ánh mắt phức tạp nhìn Khương Phàm đi đến trong góc thạch điện, hắn trở về, thời gian qua đi sáu năm, vị nghĩa đệ thần bí kia lại trở về.

Mà... Không biết có phải là ảo giác hay không, Dương Biện kiêu ngạo bá đạo, tại thời điểm nhìn thấy Lục Du, vậy mà lại không tự chủ thu liễm khí tức, hoàn toàn không có tư thái đại ca, ngược lại có loại đệ đệ tôn kính.

- Lục công tử, chính sự ngươi nói là...

Phó Hành Không đứng ở khoảng cách gần cảm nhận được khí tức của 'Lục Du', cảm giác so với hắn đều muốn hùng hậu hơn.

- Ta muốn tiếp Thiên Kiếm Thần Tông.

Khương Phàm chỉnh ngay ngắn mặt nạ, cười nhạt.

- Ngươi là lấy thân phận cá nhân, hay là huynh đệ Dương Biện?

- Thân phận cá nhân.

- Thân phận cá nhân dạng gì?

- Phó tông chủ là sợ ta gây sự? Ha ha, mặc dù ta bước lên Thánh Linh cảnh, nhưng cũng chỉ là Thánh Linh cảnh mà thôi, đến địa bàn của các ngươi, còn sợ ta phản hay sao?

- Không phải sợ, ta chỉ hiếu kỳ mục đích của ngươi. Tha thứ ta nói thẳng, ta thật không biết rốt cuộc ngươi là có lai lịch gì.

Năm đó ở trong thế giới Phó Hành Không mới liền từng có suy đoán, vị Nhị đệ này của Dương Biện không chỉ là Thiên phẩm linh văn, còn có thể trực tiếp ảnh hưởng đến Dương Biện, nhất định là có thân phận đặc thù, tuyệt đối không phải tán tu như bọn hắn nói.

Sau này lại biến mất một cách thần bí, sáu năm không thấy tăm hơi, bây giờ liền đột nhiên trở về, đã là cảnh giới Thánh Linh.

Càng xác minh lấy suy đoán của hắn.

- Mục đích ta trở về là muốn hóa giải xung đột giữa Hải Thần đảo cùng Thiên Kiếm Thần Tông. Lấy cục diện Thần Dụ Chi Hải bây giờ, hai bên các ngươi là hai lực lượng mạnh nhất, không nên lại tiêu hao lẫn nhau, tốt nhất là có thể chung sống hòa bình.

- Chúng ta đương nhiên nguyện ý chung sống, nhưng vị đại ca kia của ngươi có thể nghĩ như vậy không, càng nguyện ý làm như vậy không.

- Đây không phải nguyên nhân ta đã trở về sao? Ta sẽ ta tận hết khả năng điều giải.

- Nếu như chỉ là điều giải mâu thuẫn hai bên, Phó Hành Không ta liền có thể thay mặt thần tông làm quyết định, không cần thiết chạy đến gặp mặt tông chủ thần tông.

Khương Phàm cười cười, hơi trầm mặc, nói thẳng nói:

- Ta không chỉ có phải giải quyết xung đột, ta còn hi vọng Thiên Kiếm Thần Tông có thể trợ giúp Hải Thần đảo, đăng lâm Thiên Khải!

Phó Hành Không khẽ nhíu mày, nhìn Khương Phàm thật sâu:

- Ngươi đang nói cái gì, hình như ta đang nghe lầm.

- Ngoài Cửu Châu ra, Thập Tam Hải vực, Thần Dụ Chi Hải không thể nghi ngờ là nơi yếu nhất, điều này cũng làm cho quyền lên tiếng của Thiên Kiếm Thần Tông tại chiến trường Thiên Khải cực yếu, thậm chí không có bao nhiêu cảm giác tồn tại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.