Chương trước
Chương sau
Truyền thừa cùng cố gắng đời đời kiếp kiếp của Vạn Đạo Thần Giáo, lo lắng hết lòng phát triển cùng tích lũy, cuối cùng thành tựu cho Khương Phàm?

Vạn Đạo Thần Giáo... Không còn... Không còn...

- Phốc...

Nơi lồng ngực Sở Vũ cuồn cuộn, há miệng phun máu, đường đường là Thánh Vương nhưng bây giờ lại ầm vang ngã xuống đó.

Trước đó cũng bởi vì nóng lòng đi đường mà thiêu đốt sinh mệnh, bây giờ tức thì lại nóng giận đến hôn mê ngay tại chỗ.

Đế Tử nhìn thần giáo chật vật, vẻ mặt dần dần nghiêm trọng, bọn hắn bí mật đến đỡ hoàng đạo Tây Bắc cứ vô cùng đơn giản, thậm chí không hiểu thấu mà bị hủy ở trên tay Khương Phàm như vậy?

Đây không chỉ là sỉ nhục Vạn Đạo Thần Giáo, sỉ nhục Thương Huyền đại lục, mà càng là sỉ nhục Bắc Thái Đế tộc.

- Khương Phàm làm sao lên được Thiên Khải? Bây giờ hắn đang ở chỗ nào?

Đáy mắt Đế Tử hiện lên tia sắt lạnh, chuẩn bị tự thân gặp Khương Phàm một lần.

- Chúng ta không biết! Không biết làm sao hắn tới được Thiên Khải, càng không biết hắn đi chỗ nào, chúng ta có thể chạy trốn tới Tây Bắc đã là may mắn. Xin hãy thả chúng ta tiến vào Đế Thành, chúng ta cần tĩnh dưỡng.

Hướng U Mộng chú ý tới ánh mắt Đế Tử liền biết tiếp theo đã không có chuyện của nàng, chuyện thu thập Khương Phàm giao cho Đế tộc đi, nhiệm vụ thiết yếu của nàng là phải bảo trụ nàng Hướng gia, cũng mau chóng đứng vững gót chân tại Đế Thành, sau đó... Tự mình nhìn thấy Đế Quân.

Cung Như Ngọc vẫn giữ nét mặt tươi cười như thường, thanh âm dịu dàng:

- Bởi vì chuyện Liệp Thần Thương, gần đây số lớn cường giả Đế tộc vào ở Thiên Khải, tạm thời không có đến nơi ở của các ngươi chiêu đãi ra dáng. Các ngươi trước hết hãy ở tạm tại Thiên Mệnh hoàng thành, chờ Đế Thành nơi đó thu thập xong, lại mời các ngươi đi qua.

- Chúng ta cùng Thiên Mệnh hoàng thành không qua lại, không tiện quấy rầy. Còn xin trong Đế Thành tùy tiện vẽ một nơi để cho chúng ta tạm thời dàn xếp.

Hướng U Mộng sao có thể không biết mục đích của Cung Như Ngọc, nếu quả như thật sự tiến vào Thiên Mệnh hoàng thành, muốn vào Đế Thành cũng không biết năm nào tháng nào, chớ nói chi tự mình nhìn thấy Đế Quân.

- Thế nhưng ngươi là Thánh Vương, lão tộc trưởng Hướng gia, còn đã từng phụng dưỡng qua Đế Quân, há có thể tùy tiện ở? Lão Hồ Vương vẫn là đến Thiên Mệnh hoàng thành ở tạm, hoàn cảnh nơi đó tốt hơn một chút.

- Không nên phiền toái, thời kì đặc thù, chúng ta không so đo.

- Nếu tỷ tỷ đã kiên trì, vậy ta sẽ đi an bài, nếu như hoàn cảnh không tốt... Ha ha... Còn xin tỷ tỷ không nên trách tội.


Cung Như Ngọc quay người dưới rời khỏi, gót sen uyển chuyển, yêu kiều thướt tha, khí chất tôn quý mà mê ly cũng đủ để cho bất kỳ nam tử nào cũng vì đó mà khuynh đảo.

Chỉ là vận khí tốt!

Có cái gì tốt để cuồng!

Hướng U Mộng nhìn bóng lưng của nàng, trong lòng tức giận, nhưng lại rất bất đắc dĩ.

Đây chính là số mệnh, tỷ lệ Đế Quân sinh ra dòng dõi cực kỳ bé nhỏ, một phần vạn cũng chưa tới, nhưng chính là 'Một trong' những cái không thể nào xảy ra này lại đã rơi xuống trên thân nữ tử này.

Mẫu bằng tử quý, địa vị của Cung Như Ngọc đã không thể lay động.

Đế Tử yên lặng đứng tại đỉnh núi, ngắm nhìn phương hướng Vạn Đạo hoàng thành.

Các cường giả Đế Thành đứng quanh ở hai bên, chờ đợi điều lệnh.

Cường giả của Thiên Mệnh hoàng thành cũng đều cung kính đứng ở cách đó không xa, vị Đế Tử này không chỉ là hài tử của Đế tộc, mà còn là truyền nhân huyết mạch Thiên Mệnh hoàng thất của bọn hắn.

Thật lâu, Đế Tử mới tự mình hạ lệnh.

- Nếu Khương Phàm đã tới Thiên Khải liền sẽ không tuỳ tiện rời khỏi. Trước tiên tra cách Khương Phàm đến Thiên Khải cho ta, phải chăng mượn Đông Nam Thiên Môn. Nếu như không có, đó chính là con đường khác, nhất định phải tra rõ ràng. Ngoài ra, rải tin tức, Khương Phàm xuất hiện tại Thiên Khải, mang theo Liệp Thần Thương, kích thích bách tộc Thiên Khải liên hợp lùng bắt.

- Gia chủ Hướng gia... Cửu Vĩ Thiên Hồ... Thiên Hồ Thánh Vương... đại thống lĩnh Vạn Đạo...

Đông Hoàng Càn không chút kiêng kỵ đánh giá vị nữ tử lãnh ngạo xinh đẹp giống như tiên tử trước mặt này, thật không nghĩ tới lại có một ngày có thể như thế này cùng đại thống lĩnh Vạn Đạo hoàng thành mặt đối mặt đứng đấy.

Phải biết, Cửu Thiên Thần Giáo cùng Vạn Đạo Thần Giáo chính là đối thủ một mất một còn.

- Đông Hoàng Càn tiền bối, hân hạnh.

Hướng Vãn Đồng tư thái trội hơn, thướt tha động lòng người, xinh đẹp không gì sánh được.

Nhất là khi đứng chung cùng Hướng Vãn Tình một chỗ, tư dung tuyệt thế giống nhau như đúc, dáng người thon dài mà mê người, da thịt giống như dương chi ngọc (*) , đều mãnh liệt đánh vào thị giác.


(*)

(*) Một loại đá quý thượng phẩm.

(*) Một loại đá quý thượng phẩm.

Nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.

Một người vũ mị chọc người, tản ra dụ hoặc để cho người ta căng phồng huyết mạch.

Một người thì lãnh ngạo tôn quý, tản ra ngạo ý vênh váo hung hăng.

Khí chất khác biệt nhưng dung mạo giống nhau, Băng cùng Hỏa dã tính giao hòa, để ánh mắt tất cả nam tử trong điện đều một mực hấp dẫn ở trên người các nàng.

- Ha ha... Ta thật không nghĩ tới ngươi lại có thể phản bội đi theo Khương Phàm chạy trốn khỏi Vạn Đạo hoàng thành.

Đông Hoàng Càn nói xong, nhìn Khương Phàm cười cười không có ý tốt:

- Không thể không thừa nhận, trong chuyện ngươi thông đồng nữ tử này đúng là rất có nghề.

Khương Phàm nghiêm mặt nói:

- Cho ngươi uốn nắn một chút, đầu tiên, Thiên Hồ Thánh Vương là mưu đường ra khác cho Thiên Hồ Hướng gia, không phải phản bội. Thứ hai, ta và Thiên Hồ Thánh Vương không có quan hệ gì đặc biệt.

- Còn nữa, Thiên Hồ Thánh Vương nguyện ý gia nhập Sí Thiên giới, chính là gia nhập hai bên liên minh chúng ta, ngươi hãy tôn trọng một chút cho ta.

Đông Hoàng Càn không nhẹ không nặng hừ cười hai tiếng:

- Thả thịt mỡ trước mặt ngươi, ngươi có thể nhịn được? Đánh cược, nếu ngươi thật sự biết nhẫn nại không ăn, ta nghe ngươi phân công, nhưng nếu ngươi là nhịn không được mà ăn... Ha ha... Ngươi phải nghe theo ta phân công!

Khương Phàm không nguyện ý dây dưa cùng lão già này:

- Đã cho chuẩn bị kỹ càng nơi cho chúng ta chưa? Dựa theo Thần Tôn an bài, chúng ta phải ở tạm chỗ này một thời gian, tránh đầu gió, sau đó lại thông qua thiên môn về Thương Huyền.

- Không nguyện ý cược cùng ta, chính là đã làm tốt chuẩn bị ăn.

Chậc chậc, hoa tỷ muội, ngươi thật có có lộc ăn.

- Đủ rồi! Ngươi cũng bao lớn rồi! Ngươi không biết xấu hổ, Cửu Thiên Thần Giáo ngươi không biết xấu hổ?

- Hắc hắc, ta muốn mặt, là gia hỏa dưới đũng quần ngươi đây mỗi ngày tiếp cận nữ tử không biết xấu hổ!

- Ngươi không xong rồi?

Khương Phàm giận, căm tức nhìn lão gia hỏa.

- Ai u, tức giận sao, ngươi chút định lực ấy? Chỉ sống mấy chục năm, xác thực kém chút sức lực ha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.