Chương trước
Chương sau
Vậy nếu giết Đế Tử, Bắc Thái Đế Quân chẳng phải muốn nổi điên?

Dù sao cũng là cố gắng vài vạn năm, là người thừa kế duy nhất.

Khương Phàm bỗng nhiên giật giật khóe miệng, giết Đế Tử?

Nghĩ có chút xa.

- Hài tử phải làm sao bây giờ? Từ bỏ sao?

Khương Phàm cau mày.

Trách không được người thần bí muốn đích thân ra tay cướp đi hài tử kia, thì ra là hậu nhân của Đế Tử!

Ở trong mắt Đế Tử, đó chính là người thừa kế của hắn, là huyết mạch của hắn!

Mà huyết mạch Đế tộc, càng không thể lưu lạc ở bên ngoài.

- Làm sao bây giờ... Làm sao bây giờ...

Khương Phàm âm thầm nôn nóng, hài tử kia rất có thể đã bị mang về Đế tộc, muốn cầm về gần như là không thể nào.

- Ta sai rồi.

Đan Hoàng lên tiếng ở trong đầu Khương Phàm.

- Sư phụ ngài nói cái gì?

- Lúc ấy ta không nên khuyên ngươi thu tên đồ đệ này.

Đan Hoàng từ đầu đến cuối đều coi Lý Dần là vũ khí nào đó, là vật thí nghiệm mà một ít nhân vật tà ác của Nhân tộc làm ra, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới lại là Đế Tử!

Cho dù là tại thời đại kia của hắn, cũng không từng sinh ra Đế Tử nào.

Loại tồn tại này không nói trước rốt cuộc cường hãn cỡ nào, chỉ nhìn cái bối cảnh kia cũng đã làm người ta hít thở không thông.

Mà, trước đó luôn muốn Lý Dần có thể nghênh chiến chủ thể, thắng về quyền sở hữu thân thể mình, nhưng bây giờ xem ra, mặc kệ Khương Phàm bồi dưỡng như thế nào, Lý Dần đều không có hi vọng thắng Đế Tử.

Nếu như lúc ấy trực tiếp từ bỏ Lý Dần, cũng sẽ không có phiền phức này như bây giờ.

- Ta chưa từng hối hận về quyết định ngay lúc đó.

Khương Phàm lắc đầu, mặc dù đột nhiên xuất hiện suy đoán để hắn run lên, nhưng đã bồi dưỡng Lý Dần hơn mười năm, đã có thân tình, hắn không thể nào từ bỏ như thế, dù là thật sự nghênh chiến Đế Tử, tái chiến Bắc Thái Đế tộc!

- Hài tử, phiền phức của ngươi đã đủ nhiều, gánh vác được sao?

Có đôi khi Đan Hoàng thật sự đau lòng cho đứa nhỏ này, chuyển thế đến đây, lưng đeo trách nhiệm tồn vong, ban đầu còn cơ hồ không có bất cứ cái gì, chỉ có thể dựa vào ý chí bất khuất, điên cuồng trùng sát, dùng tính mệnh phấn đấu lấy cơ duyên.

Không có thuộc cấp?

Tự mình bồi dưỡng!

Tư chất thuộc cấp yếu?

Dùng tài nguyên chồng chất đi lên!

Thật vất vả mới có được cơ sở ổn định, kết quả lại chạm mặt tới trọng áp mới.

Đan Hoàng không biết kiếp trước Khương Phàm như thế nào, nhưng một thế này là thật quá mệt mỏi quá khó khăn.

- Mệnh ta cứng rắn! Gánh vác được!

Khương Phàm nhìn qua hướng Lý Dần đã bế quan, cắn răng nói:

- Ta muốn thay hắn đòi công đạo, thuận tiện hạ chiến thư cho vị Đế Tử kia!

- Ngươi muốn làm gì??

- Săn giết Sở Phong Trần!

- Ngươi muốn làm thế nào?

- Có biện pháp!

Theo tin tức thần triều trùng kiến khuếch tán, nội bộ tất cả hoàng đạo tự nhiên một lần nữa đưa tới thảo luận.

Bọn hắn vừa mới chế định muốn thủ vững không ra sách lược, Khương Phàm muốn phách lối trùng kiến thần triều rồi?


Cũng quá trùng hợp đi!

Đây là làm cho bọn hắn thay đổi sách lược, một lần nữa xuất chinh?

Quang Mang Thần Điện nơi đó càng vững tin, bên trong hoàng đạo có nội ứng!

Vì để tránh cho đánh cỏ động rắn, Quang Mang Thần Tôn vẫn không có lộ ra, ngồi đợi tin tức giữa tất cả hoàng đạo.

Ngày mười hai tháng một, Sí Thiên giới cao điệu hiển hiện tại Xích Chi đại liệt cốc, sau khi gây nên oanh động thì lại lặng yên biến mất.

Tất cả hoàng đạo lập tức nhận được tin tức.

- Khương Phàm thật muốn trùng kiến Vạn Thế Thần Triều?

- Nếu như Vạn Thế Thần Triều trùng kiến, chắc chắn sẽ chấn nhiếp Thương Huyền, gây nên các phương triều bái, thậm chí là số lượng lớn cường giả tìm nơi nương tựa.

- Vạn Thế trùng kiến, ý nghĩa trọng đại! Chuyện này quyết không cho phép xảy ra!

- Luân Hồi bí cảnh có hoàn cảnh đặc thù, thần triều trùng kiến ở nơi đó chẳng khác nào có được tấm chắn thiên nhiên, nếu như bố trí lại pháp trận phòng ngự, càng là dễ thủ khó công.

- Sí Thiên giới đạp diệt Huyền Nguyệt, dời đi số lượng lớn pháp trận phòng ngự của Đại Quang Mang Thần Điện, Thái Cổ Thần Miếu từ nơi đó, vừa vặn có thể bố trí đến Luân Hồi bí cảnh.

- Lấy nhân lực trong Sí Thiên giới, chỉ cần thời gian một tháng là hắn có thể trù hoạch kiến lập cung điện, chống lên pháp trận!

- Nhất định phải ngăn cản Khương Phàm trùng kiến thần triều, lần này cần liên thủ hủy Luân Hồi bí cảnh!

- Khương Phàm cao điệu trùng kiến thần triều như thế, sẽ có có âm mưu gì hay không?

- Liên hợp toàn bộ hoàng đạo, bất kỳ âm mưu gì cũng đều có thể hủy diệt!

- Khương Phàm xảo quyệt như thế, rất có thể chính là lợi dụng chúng ta kiêng kị cùng ngờ vực vô căn cứ, không dám tiến đến điều tra, sau đó thuận lợi trù hoạch kiến lập lên thần triều.

Tất cả hoàng đạo đều rất gấp, có bên muốn lần nữa khởi xướng tiến công, thừa cơ hội Khương Phàm chủ động xuất hiện cưỡng ép hủy diệt, có bên thì cố kỵ đây là quỷ kế khác của Khương Phàm.

Bọn hắn rất muốn hỏi thăm ý kiến lẫn nhau, nhưng vì phân tán ở các nơi tại Thương Huyền, cách xa nhau mấy chục đến hơn trăm vạn dặm, chờ muốn tụ tập lại, cần thời gian, càng cần phải có người hiệu triệu.

Đến lúc đó, nếu như Khương Phàm thật sự đang trù hoạch kiến lập thần triều, chờ bọn hắn tụ hội xong hành động, thần triều đều thành lập xong rồi!!

Vạn Đạo Thần Giáo!

Bọn hắn không có trùng kiến giáo tông, mà do lão tổ tông thần giáo - 'Vạn Đạo Giáo Tôn' tự mình khống chế 'Vạn Giới Môn' tiềm phục trong hư không.

- Rốt cuộc Khương Phàm muốn làm gì? Thật muốn trùng kiến thần triều sao?

Mặc dù thời cơ bây giờ khá ổn, nhưng bọn hắn vẫn luôn cảm thấy có vấn đề gì đó.

Nếu như không hành động, chẳng may là thật thì sao?

Một khi thần triều được sáng tạo, ảnh hưởng đối với cục diện Thương Huyền bây giờ quá lớn.

Một vị Thánh Vương thống lĩnh hơn năm trăm tuổi của thần giáo - Điêu Trấn Ác biểu đạt sự băn khoăn của mình.

Hắn là nhân vật cấp tổ tông của Điêu gia, ngủ say ở Vạn Đạo hoàng thành tại Thiên Khải, bây giờ nhận lệnh hạ giới.

Lão tổ Thánh Vương sáu trăm tuổi của Sở gia - Sở Vũ liếc mắt nhìn Sở Phong Trần ở bên cạnh, ra hiệu hắn nói một chút suy nghĩ của mình.

Sau khi Sở Phong Trần chắp tay với Giáo Tôn, nói:

- Chuyện này không nên chỉ phân tích từ việc kiến thiết thần triều, mà là phải nhìn bố trí chỉnh thể của Khương Phàm. Sí Thiên giới yên lặng năm năm tại hư không, bọn người Khương Phàm cũng không chỉ là đang tu luyện, sẽ còn kỹ càng chế định kế hoạch hành động tái nhập Thương Huyền.

- Bước đầu tiên của bọn hắn là giành Liệp Thần Thương, bắt lấy di cốt Ma Hoàng, tăng thực lực lên. Bước thứ hai, chinh chiến Thương Huyền, thanh lý kẻ thù, chấn nhiếp hoàng tộc, cướp đoạt tài nguyên, súc tích lực lượng. Bước thứ ba, trùng kiến thần triều, tuyên cáo với toàn Thương Huyền bọn hắn đã trở về, đồng thời còn làm xong chuẩn bị thống ngự Thương Huyền.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.