Chương trước
Chương sau
Có suy đoán, là Hắc Ma Đế tộc bí mật tìm về, chỉ là không muốn công khai.

Cũng có suy đoán, là theo Đông Nam Thiên Môn cùng biến mất.

Liệp Thần Thương?

Liệp Thiên Ma Hoàng?

Đại Quang Mang Thần Tôn lại sửng sốt một chút, rất khiếp sợ khi mình lại liên tưởng đến nơi đó.

Nhưng...

- Liệp Thần Thương? Đại Hoang thâm uyên cất giấu Liệp Thần Thương? Ngươi… mẫu thân nó, ngươi nói đùa cái gì vậy! Điên rồi sao!!!

Đại Quang Mang Thần Tôn hoảng sợ đến nói tục, hắn lập tức bay lên, giống như là cường quang chiếu thấu trời cao, biến mất ở chân trời trong nháy mắt.

Các cường giả thần điện giật mình, chúng ta đã nghe được cái gì?

Quang Mang Thần Tôn tôn quý mắng chửi người rồi?

- Nhanh nhanh nhanh! Đuổi theo Thần Tôn!

Các cường giả Quang Mang Thần Điện sát theo bay lên không, cho tới bây giờ bọn hắn còn không thấy được Thần Tôn xao động qua như vậy, lại còn buông lời nói tục!!

Nhưng, Liệp Thần Thương??

Mấy lão nhân thần điện đều cảm thấy lạnh người, vật kia hiện thế rồi?

Cái gọi là Ma Hoàng, chẳng phải là Liệp Thiên Ma Hoàng?

Chẳng lẽ Khương Phàm đang trấn áp Liệp Thiên Ma Hoàng, chẳng lẽ Khương Phàm vọng tưởng khống chế Liệp Thần Thương?

Trách không được cháu trai kia đều muốn tính toán bọn hắn đến Huyền Nguyệt hoàng triều.

Thì ra âm mưu thật sự là ở chỗ này đây!

Ông trời ơi, Liệp Thần Thương! Đệ nhất sát khí Hoang Cổ trong truyền thuyết!

Da đầu mấy lão nhân đều tê lên, không chỉ có Thần Tôn chửi ầm lên, bây giờ bọn hắn cũng đều muốn mắng.

Tuyệt đối không thể để Liệp Thần Thương rơi xuống trên tay Khương Phàm được, nếu không đó chính là tai nạn của Thương Huyền, thậm chí là tai nạn đối với Thiên Khải Hoàng Đạo bọn họ!

Bọn hắn quả thật không dám tưởng tượng tràng diện khi Khương Phàm mang theo Phần Thiên Chiến Vực, trong tay lại cầm Liệp Thần Thương chinh chiến Thiên Khải.

- Liệp Thần Thương! Ngọa tào!

Lão tổ tông Vạn Đạo đột nhiên bừng tỉnh, đệ nhất sát khí Hoang Cổ trong truyền thuyết?

Mẫu thân nó…. nó đang ở Tây Nam bộ?

Chuyện này thật hoang đường!!

Loại vũ khí kinh khủng chỉ là riêng sát khí đã đã có thể ăn mòn trời đất, quấy nhiễu Sinh Tử đại đạo, làm sao có thể giấu ở trong vực sâu mà không có người nào phát giác?

Muốn che giấu loại khí tức kia, chỉ sợ cần Thần Linh ra tay!

- Liệp Thần Thương, chẳng lẽ là sát khí làm Phần Thiên Thần Hoàng trọng thương bên trên Đăng Thiên Kiều?

Sắc mặt mấy nhân vật cấp lão tổ của thần giáo đều kịch biến.

- Mẹ nó, nói đùa cái gì vậy?! Liệp Thần Thương đang ở vực sâu? Đang ở Tây Nam? Đang ở nơi mà Thần Miếu khống chế? Đám Thần Miếu ngu xuẩn kia mỗi ngày đều giả vờ cao thâm thần bí, thì ra là giả chết!

Lão tổ tông Vạn Đạo hùng hùng hổ hổ, bay lên trời, lao thẳng đến Nam Bộ.

Các cường giả thần giáo theo sát bay lên không rời khỏi.

- Nhanh nhanh nhanh, mẫu thân nó, nhanh đi.

Lão tổ tông Vạn Đạo cũng mắng to, nếu như tin tức này truyền đến Đế tộc phía sau Thần Miếu cùng Thiên Cực giới nơi đó, những Đế Quân kia chỉ sợ đều muốn tỉnh lại chụp chết hai bên ngu xuẩn kia!

- Chờ một chút!! Chờ một chút!! Nơi này vẫn chưa xong đâu!!

Tiêu Tấn Võ luống cuống, lúc này đi rồi? Đều đi thật rồi?

Các cường giả hoàng thất hai mặt nhìn nhau, rốt cuộc là thứ gì lại có thể kích thích các lão tổ tông hoàng đạo hoàn toàn không để ý hình tượng mà la mắng như thế?

Còn cùng nhau nổi điên.

Bọn hắn đều là Thánh Vương Thánh Hoàng, thậm chí là Thần Linh, có tràng diện gì mà không có trải qua, lại còn có thể không bình tĩnh như vậy.

- Nếu không còn chuyện gì, chúng ta nên rời khỏi. Tiêu Tấn Võ, tự giải quyết cho tốt.

Ngu Thái Bình phất tay ra hiệu các tộc nhân tập kết.

- Các ngươi không thể đi!

Tiêu Tấn Võ tức giận, đám người hoàng đạo kia điên rồi sao?

Vậy mà đều gấp đến mức mặc kệ Hỗn Độn Tử Phủ!

- Không đi? Ngươi để ta ở lại làm khách? Hay là để ta lại diệt quốc ngươi!

Ngu Thái Bình tản mát ra sát khí bức người, chấn động đến bọn người Tiêu Tấn Võ liên tiếp lui về phía sau.

- Các ngươi là muốn tìm Khương Phàm nương tựa sao? Nếu như không dám, vậy thì ngoan ngoãn đứng ở bên hoàng đạo này!

Tiêu Tấn Võ kiên trì quát tháo.

- Chuyện của Hỗn Độn Tử Phủ chúng ta còn chưa tới phiên các ngươi đến hao tâm tổn trí. Xem thật kỹ hoàng thành của mình đi, không có hoàng đạo duy trì, các ngươi ngay cả pháp trận đều phong phú không nổi, gánh không được Sí Thiên giới.

Ngu Thái Bình mang theo các tộc nhân nhanh chóng rời khỏi, lao tới Hỗn Độn đại thành.

Khương Phàm quả nhiên đang lợi dụng bọn hắn tính kế hoàng đạo, mặc dù không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ thể hiện giống như gặp quỷ của những lão tổ tông hoàng đạo kia thì vẫn có thể suy đoán, Khương Phàm lại làm chuyện rung động rồi, mà so với đạp diệt Huyền Nguyệt hoàng triều càng rung động hơn.

Ngu Thái Bình đột nhiên càng có lòng tin, từ khi Khương Phàm quật khởi đến nay, mặc dù từ đầu đến cuối vẫn luôn bị hoàng đạo đuổi bắt, nhưng thật giống như đều đang khống chế quyền chủ đạo, mà còn liên tiếp sáng tạo kỳ tích.

Nếu như có thể kiên trì, nói không chừng Khương Phàm thật có thể hoàn thành sự nghiệp to lớn kiếp trước chưa hết, thành tựu bất thế chiến công.

Mặc dù rất khó nhưng đáng để đánh cược một lần.

Đại Hoang thâm uyên.

Liệp Thiên Ma Hoàng tấn công mãnh liệt nhưng cũng không có tiếp tục quá lâu, hắn điên cuồng phóng thích đến cực hạn, trong thời gian ngắn đã hao hết ma uy còn sót lại, sau đó bắt đầu kịch liệt suy bại.

Sau khi Liệp Thiên Ma Hoàng vung ra trọng quyền thì thân thể, khung xương của mình đều đánh đến xơ xác, Cửu Thiên Thần Tôn ra tay, tiêu hao thần lực còn thừa không nhiều, phá giải phong ấn trên người Liệp Thiên Ma Hoàng, ném vào Sí Thiên giới.

- Tình huống nơi này hẳn là đã gây nên chú ý, các ngươi nên rời khỏi.

Khương Phàm từ Sí Thiên giới bên trong đi ra, hành lễ nói tạ ơn đối với Cửu Thiên Thần Tôn.

- Không nên tùy tiện thôi động Liệp Thần Thương, bây giờ ngươi còn không khống chế nổi.

Sau khi Cửu Thiên Thần Tôn căn dặn thì mang theo các tộc nhân thần giáo rút lui.

Một trăm tòa tế đàn không gian cuồn cuộn lên thủy triều không gian, tiêu trừ vết tích bọn hắn tồn tại qua, từ từ biến mất trong bóng tối.

Khương Phàm đứng tại hư không, phía sau là Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh nguy nga, bên trong đều là thần huyết mênh mông, đây chính là tài nguyên để hắn bước lên cảnh giới Thánh Linh.

Nếu như còn chưa đủ?

Vậy móng vuốt Chu Tước khống chế Liệp Thần Thương kia chính là bảo hộ!

Thánh Linh cảnh, rốt cuộc cũng muốn đi đến một bước này!!

Khương Phàm giáng lâm đến phía trước Liệp Thần Thương, khí tức sát phạt thảm liệt giống như đại dương mênh mông cuồn cuộn không dứt, chỉ riêng khí tức kia đã tựa như muốn chôn vùi linh hồn Khương Phàm, đường vân uốn lượn phía trên càng giống là huyết hà lao nhanh, đó đã từng là dấu vết máu Thần Ma đánh chết các Thần Ma lưu lại, thậm chí bên trong còn ẩn hiện linh hồn Thần Ma đang giãy dụa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.