Chương trước
Chương sau
Sau khi Đại Quang Mang Thần Điện nơi đó nhận được tin tức cũng vô cùng ngoài ý muốn.

Khương Phàm không có trực tiếp tập kích Huyền Nguyệt, mà là nghĩ đến Hỗn Độn Tử Phủ?

Đây rốt cuộc là cảnh giác đơnn thuần, hay là đã phát hiện bóng dáng hoàng đạo tại Huyền Nguyệt nơi đó?

Các cao tầng thần điện bí mật thương lượng, sau đó quyết định để Thần Tôn đích thân tới Hỗn Độn Tử Phủ xử trí.

Vì hành động dụ bắt lần này, bọn hắn chủ động liên minh cửu đại hoàng đạo, thiết trí hai vòng chiến, đang mong đợi triệt để kết thúc trận nguy cơ nội loạn này, tuyệt đối không thể còn chưa bắt đầu liền kết thúc, càng không thể để Khương Phàm tính toán, nếu không liền sẽ làm trò cười cho thiên hạ.

Ngày mười tháng mười, Đại Quàn Mang Thần Tôn tự mình đến Hỗn Độn đại thành.

Hai vị Thánh Linh Không Gian của thần điện bí mật tuần sát hư không bên ngoài Hỗn Độn Tử Phủ, không có phát hiện vết tích của Sí Thiên giới.

Sau khi bí mật trà trộn vào Hỗn Độn Tử Phủ, cũng không có phát hiện người nào khả nghi.

- Ngu Thái Bình.

Nửa đêm, một tia sáng sáng rực nở rộ trong tổ từ Hỗn Độn Tử Phủ, không gian vặn vẹo, ánh sáng xen lẫn, tạo thành một hư ảnh mơ hồ.

- Ngươi là ai?

Ngu Thái Bình tỉnh lại từ trong minh tưởng, bên trong đồng mâu màu tím thâm thúy diễn biến ánh sáng Hỗn Độn, giống như thiên lôi cuồn cuộn, lộ ra uy áp mãnh liệt.

- Ngươi cảm giác, ta hẳn là ai?

Ánh sáng vặn vẹo, phiêu đãng ở giữa hiện thực cùng hư vô, nhìn rất hư ảo, lại tràn ngập thần uy khiếp người.

- Tự tiện xông vào tổ từ Ngu gia ta, là đại bất kính, ngươi là người vô lễ.

Ngu Thái Bình cảm nhận được khí tức quang ảnh, đoán được thân phận người đến, thể hiện dần dần nghiêm trọng lên.

Đại Quang Mang Thần Tôn?

Hắn không phải hẳn là đang ở Thiên Khải chiến trường sao, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?

Lại còn là sau khi Hỗn Độn Tử Phủ bọn hắn vừa mới đầu nhập Khương Phàm?

Đại Quang Mang Thần Tôn lạnh lùng nhìn Ngu Thái Bình:

- Lễ chỗ đợi, người nhận lễ, ngươi? Ta nhìn không phải.

Ngu Thái Bình thể hiện càng ngày càng nghiêm trọng:

- Hỗn Độn Tử Phủ đưa mắt đi khắp nơi chúng ta là vô địch, tại bất kỳ một phương nào ta cũng làm là người nhận lễ.

- Trước đó đưa mắt đi khắp nơi các ngươi là vô địch, bây giờ lại thế gian đều là địch. Đưa mắt nhìn khắp Thương Huyền, ngươi sẽ không còn nhận bất cứ lễ ngộ gì nữa!

- Quang Mang Thần Tôn, cớ gì lại nói ra lời ấy?

- Nếu ta đã tới, ngươi còn có giả bộ hồ đồ sao? Tuổi rất cao, chừa cho mình chút tôn nghiêm.

- Ta đã tị thế mấy trăm năm, không hỏi tộc vụ, không biết như ngươi đang nói chuyện gì.

- Chuyện như vậy, không có chủ ý của ngươi, các tiểu oa nhi Hỗn Độn Tử Phủ còn không dám quyết định. Hôm nay ta tự mình quăng 'Quang ảnh' tới, là tôn trọng lịch sử Quang Mang Thần tộc từng theo Hỗn Độn Chiến tộc kề vai chiến đấu, hi vọng ngươi có thể biết thời vụ, chủ động thẳng thắn. Nếu như ngươi muốn ruồng bỏ lịch sử, đẩy Hỗn Độn Tử Phủ đến vực sâu, cũng đừng trách ta không niệm cùng tình cũ.

Quang ảnh dần dần ngưng thực, thần uy lạnh thấu xương thẩm thấu lấy không gian tổ từ, mỗi một sợi ánh sáng đều phảng phất ẩn chứa uy lực thiên lôi, uy lực thần viêm, có thể tuỳ tiện hủy diệt hết thảy mọi thứ ở xung quanh.

- Ta không biết Quang Mang Thần Tôn nói tới chuyện gì, còn xin nói rõ!

Trong lòng Ngu Thái Bình nổi lên sự bất an mãnh liệt, chẳng lẽ Quang Mang Thần Tôn biết bọn hắn cùng Khương Phàm liên minh?

Nhanh như vậy sao?

Chẳng lẽ Thần Tôn từ đầu đến cuối đều đang bí mật giám sát Hỗn Độn Tử Phủ sao?


- Thái độ của ngươi để cho ta rất thất vọng! Ta cho là ngươi chỉ là nhận lấy Khương Phàm uy hiếp, bất đắc dĩ thuận theo, không nghĩ tới ngươi lại tiếp nhận lời dụ dỗ của hắn!

- Nếu ta đoán không sai, Khương Phàm hẳn là hứa hẹn năng lượng Hỗn Độn xung quanh Sí Thiên giới nhỉ. Ngu Thái Bình, ngươi đã hơn năm trăm tuổi vậy mà lại nhìn không thấu quỷ kế của Khương Phàm?

- Năng lượng Hỗn Độn xung quanh Sí Thiên giới xác thực rất mạnh, nhưng những năng lượng kia làm sao có thể tuỳ tiện tặng cho các ngươi! Mất đi năng lượng Hỗn Độn kia, Sí Thiên giới sẽ duy trì ổn định, ẩn nấp hư không như thế nào, lại nên diễn biến Cự Long, uy hiếp Thương Huyền như thế nào?

- Kiếp trước Khương Phàm giỏi về liên minh, bắt đầu từ Tây Ngục Thiên Quốc, đến Phù Tang Thần Cung, lại đến Xích Thiên Thần Triều, kết quả toàn bộ cho hắn một kích trí mạng, thu một tiểu đệ Huyền Nguyệt hoàng triều, cuối cùng thọc hắn một đao, theo ý kiến của ngươi, Khương Phàm chuyển thế trở về, sẽ còn lại kết liên minh sao? Không thể nào. Khương Phàm tìm được các ngươi rồi, chỉ là xem các ngươi thành vũ khí, mà không phải bằng hữu! Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, sau khi nghĩ sâu tính kỹ, lại trả lời ta.

Ngu Thái Bình âm thầm hít một hơi lạnh, thần điện quả nhiên là đang theo dõi Hỗn Độn Tử Phủ.

Phải làm sao mới ổn đây?

Bọn hắn tìm Khương Phàm nương tựa, chẳng khác nào đứng ở mặt đối lập cùng Quang Mang Thần Điện!

Thần Tôn đích thân tới, rõ ràng là buộc bọn họ phản bội Khương Phàm.

Nhưng, huyết mạch Hỗn Độn cao ngạo tôn quý, há có thể làm chuyện vong ân phụ nghĩa?

Năng lượng quang ảnh vặn vẹo nhấc lên, giọng của Đại Quang Mang Thần Tôn cũng trở nên nghiêm khắc:

- Ngươi đang do dự cái gì?? Khương Phàm có thể hủy Hỗn Độn Tử Phủ, ta liền không thể? Bây giờ đã không phải là thời đại trước đó, giữa tất cả hoàng tộc hoàng đạo không có nhiều quy củ hạn chế phức tạp như vậy, bây giờ chỉ cần ta đưa một lý do 'ngươi cùng Khương Phàm cấu kết liên minh', liền có thể đạp diệt Hỗn Độn Tử Phủ, mà tất cả hoàng đạo Thương Huyền không những đều sẽ không phản đối, sẽ còn tuyên cáo thiên hạ, đây chính là kết quả liên hợp cùng Khương Phàm.

Ngu Thái Bình cau mày, vẻ mặt u ám, đau khổ lựa chọn.

- Rốt cuộc Khương Phàm đã cho ngươi hứa hẹn gì?

Quang Mang Thần Tôn cảm thấy kì quái, đầu lão già này không hiệu nghiệm sao?

Chỉ vừa kết minh cùng Khương Phàm mà thôi, vậy mà liền muốn tận trung rồi?

- Hỗn Độn Tử Phủ, hết lòng tuân thủ hứa hẹn!

Ngu Thái Bình thừa nhận áp lực thật lớn, nhưng vẫn thể hiện thái độ.

- Khương Phàm kết minh cùng các ngươi, nhưng không có mang các ngươi đi, ngược lại muốn dẫn dụ Nhân Hoàng Huyền Nguyệt vào thành. Ta không có đoán sai, ngươi là muốn khống chế Nhân Hoàng Huyền Nguyệt, tiến công Huyền Nguyệt hoàng triều. Ta lại nói cho ngươi biết, Huyền Nguyệt hoàng triều nơi đó sớm đã bố trí xong thiên la địa võng!

- Đại Quang Minh Thần Điện, Cửu Lê Thần Cung, Vạn Đạo Thần Giáo, Thái Cổ Thần Miếu, toàn bộ đều đang tiềm phục ở nơi đó, bố trí pháp trận, phong phú tài nguyên, ngồi đợi Sí Thiên giới giáng lâm!

- Ngươi muốn đi Huyền Nguyệt? Ngươi muốn đi chịu chết!

Vẻ mặt Ngu Thái Bình đại biến, tứ đại hoàng đạo?

Bọn hắn không phải khai chiến sao?

Chẳng lẽ đều là giả?

Bọn hắn đang làm cho thiên hạ nhìn, sau đó dẫn dụ Khương Phàm xuất chinh Huyền Nguyệt, tự chui đầu vào lưới?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.